Edit: Diệu Linh
Biển hoa bên dưới cáp treo dần thu nhỏ lại, cáp treo càng lúc bay lên càng cao, tựa như cánh chim bay lượn trên bầu trời.
Vầng trăng bạc tựa như nằm trong tay, cáp treo xuyên qua màn mây, Vân Sâm thấy phía dưới là nhà lầu san sát, đèn đuốc sáng trưng, tiếng người ồn ã.
Khi cô còn bận rộn chạy loanh quanh ở bên ngoài thì không biết từ bao giờ Tòa Thành Nát đã phát triển toà thành tới mức này rồi.
Sau khi các tòa nhà mang tính biểu tượng của Hoa Đình lần lượt được xây dựng lại, Hoa Đình hiện giờ không thể gọi là phồn hoa nhưng cũng đã có vẻ phát triển ổn định.
Màn lụa trắng bay về phía sau, cáp treo đưa Vân Sâm đi xem toàn bộ cảnh tượng của tòa thành lơ lửng. Có hàng nghìn ngọn đèn, những con phố đan chéo nhau, đôi lúc sẽ bắt gặp đèn đóm sặc sỡ; ruộng bậc thang, nhà máy nối đuôi nhau, những ống khói san sát phun khói không ngừng nghỉ, cuối cùng khói trắng khi bốc lên cao bị năng lượng của tòa thành hòa tan.
Vân Sâm vô cùng vui vẻ, cô ôm Niệm An nói: “Tôi rất thích món quà sinh nhật này!”
Tòa Thành Nát há hốc mồm, anh còn chưa tặng quà cho cô mà, không thể để Vân Vân cảm thấy như thế này đã là tặng quà được…
Ngay sau đó Vân Sâm nói tiếp: “Thấy anh dần phát triển từ lúc chỉ có một căn phòng lớn, cho tới giờ đã trở thành một tòa thành to lớn như thế này, tôi chưa từng có cơ hội để xem một cách kỹ lưỡng. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-toa-thanh-hoang/1826348/quyen-3-chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.