Edit: Diệu Linh
Kim Vũ Thái đã làm quen với mọi người sống trong ngôi nhà tích hợp.
Thanh danh của Khúc Kiến Chương và thuộc hạ của hắn ta ở đây rất kém, bọn họ bị gọi là “Diêm Vương lấy lông gà mà làm lệnh tiễn”* và “nhóm thuộc hạ không phải con người của Diêm Vương”.
(*拿著雞毛當令箭 (Nã trước kê mao đương lệnh tiễn) với ý nghĩa đại khái là “cầm cái lông gà mà cứ cho đó là lệnh tiễn” để chỉ bọn luồn cúi có chút quyền mà lên chân với người thường, còn nếu mà thật sự được cho quyền thì bọn này đúng là một loại hung thần cho người khác.)
Họ nói rằng Kim Vũ Thái mới tới đây, nên không thể biết rõ những sự việc rắc rối của Trà Phủ.
“Tên Khúc Kiến Chương này… nên tránh xa cậu ta ra, nếu nói gì đó khiến cậu ta không hài lòng thì cậu ta sẽ không xét duyệt đóng dấu cho cậu đâu.”
Người đang nói là chú Lưu sống ở căn phòng phía nam ở lầu 1 tòa nhà tích hợp, là một người ít nói, ngày thường làm xong công việc ở Trà Phủ sẽ lui về phòng nghỉ.
Dựa vào lời nói của người khác thì có vẻ như chú Lưu này là người hiểu rõ tình hình của mọi người ở Trà Phủ nhất. Kim Vũ Thái tốn không ít công sức, vừa lôi kéo làm quen vừa đánh vào tâm lý, mới có thể khiến ông ấy nói nhiều chuyện cho hắn biết.
“Trà Phủ chia làm nhiều khu vực khác nhau, giống như nơi chúng ta đang ở là rìa của tòa thành, càng ở gần trung tâm thì sẽ có đãi ngộ càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-toa-thanh-hoang/1826314/quyen-3-chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.