Edit: Diệu Linh
Chi Giang giận dỗi khiến anh em Trà Phủ bối rối không dám nói gì, sau đó ánh mắt cô ấy dừng lại trên một người khác cũng đang đứng trong đình.
Anh ngồi ngay ngắn trên ghế, sống lưng thẳng, tóc đen áo trắng, làn da cũng trắng như tuyết, lâu lâu sẽ để lộ chút lười biếng giữa mi mắt.
Chi Giang nói: “Chi Giang.”
Hoa Đình trả lời: “Hoa Đình.”
Anh dựa người vào lan can, lại nhìn xuống dòng nước bên ngoài đình, trên mặt nước phản chiếu khuôn mặt của anh.
Mặt nước tuy không thể làm hiện rõ dung mạo của anh giống như gương được, nhưng cũng có thể thấy sơ sơ…
Anh quả thật rất đẹp trai.
Hoa Đình đưa tay lên khẽ ấn phía dưới mắt, lông mi run lên. Liệu Vân Vân có thích hình tượng con người của anh không?
Chi Giang nhướng mày, cô ấy không ngờ tên này lại là Hoa Đình, hoàn toàn khác với Hoa Đình trong trí nhớ của cô ấy… Nhưng vẫn lễ phép hơn Trà Phủ nhiều.
Chi Giang cũng không giận dỗi Hoa Đình như dỗi anh em Trà Phủ. Người ta cư xử lễ phép với cô ấy, đương nhiên cô ấy cũng sẽ lễ phép đối đãi lại.
Cô ấy thướt tha ngồi xuống, nhẹ nhàng vén váy hỏi: “Gọi tôi tới đây làm gì?”
Anh em Trà Phủ ngồi ở vị trí đối diện cô ấy, họ không quan tâm cô ấy vừa nói gì, cười toe toét nói: “Vì sao vừa tới đã muốn nói chuyện chính vậy, cô không cảm thấy vui vẻ khi được gặp lại chúng tôi ư?”
Chi Giang nói: “Vốn là đang vui vẻ, nhưng nhìn thấy hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-toa-thanh-hoang/1826267/quyen-3-chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.