Dư Triều Gia đồng ý, thậm chí không cần cả một con gà quay mà chỉ nửa con là được rồi.
Một tay giao gà và tay kia cầm viên đá.
Dư Triều Gia ăn đến nỗi miệng dính đầy nước miếng, anh ta không hỏi Vân Sâm và Hoa Đình muốn dùng viên đá của mình để làm gì, anh ta chỉ nói: “Nhớ trả lại cho tôi là được.”
Anh ta rất tin tưởng vào hai người họ.
Vân Sâm và Tòa Thành Nát rất xúc động, sau này họ cũng sẽ không phụ lòng tin này.
Họ đã có viên đá trong tay, thử nghiệm bắt đầu.
Dù sao cũng là mảnh vỡ của tượng Cửu Châu, Vân Sâm và Tòa Thành Nát không dám hấp tấp sử dụng năng lượng.
Lỡ như làm hư tượng của đất nước thì phải làm sao đây?
Họ sử dụng lời nói và hành động trước.
Trong câu chuyện Tây Du Ký mà anh Dư đã kể cho họ nghe, các loại pháp bảo không phải được thần tiên và yêu quái sử dụng thần chú là có thể phát huy tác dụng hay sao.
Nhưng thần chú là gì đây?
Một đứa trẻ sinh ra sau ngày tận thế chỉ được nghe kể chuyện cổ tích, đứa còn lại là một ý thức tòa thành chưa hoàn toàn hồi phục trí nhớ, họ vắt óc suy nghĩ để nhớ lại thần chú trong câu chuyện mà Dư Triều Gia kể.
“Ta gọi tên của ngươi, ngươi dám đáp lại không?”
Họ cũng nói với Cửu Châu: “Tôi gọi người là Cửu Châu, người có dám đáp lại không?”
Viên đá đứng yên như thể đang cười nhạo hai người họ là hai kẻ ngớ ngẩn.
Vân Sâm và Tòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-toa-thanh-hoang/1147753/quyen-2-chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.