“Đây là cái gì vậy, trông thật đáng sợ.”
“Không biết nữa, anh đừng đẩy tôi, đứng sát vào trong đi, trời sắp tối rồi.”
Người xem cứ xì xào bàn tán không ngừng.
Chỉ có một vài người ở Trà Phủ biết được chuyện Trung Châu bị phá hủy và hang động ở Hoa Đình, người bình thường không cần thiết phải biết những chuyện này, biết thì sẽ chỉ khiến họ cảm thấy sợ thêm thôi.
Thứ này đột nhiên xuất hiện ở Trà Phủ đã khiến họ sợ hãi.
Bầu trời ngày càng tối, người thì đông đúc, Dư Thanh Hà nháy mắt với chú Mạnh.
Chú Mạnh xua tay: “Thôi về đi, về đi, nếu có chuyện gì thì tôi sẽ báo cho mọi người biết. Có gì đâu mà nhìn, mọi người mau về nhà làm việc của mình đi!”
Đám đông giải tán một cách miễn cưỡng.
Tất cả mọi người rõ ràng là sợ hãi, nhưng vẫn không kìm được sự tò mò trong lòng.
Hầu hết mọi người vẫn nghĩ rằng mạng sống quan trọng hơn, người tụ tập cũng ngày càng ít.
Cuối cùng, ngoài Dư Thanh Hà ra thì chỉ còn lại một vài người khác.
Đó là đội trưởng đội vật tư Khúc Kiến Chương và những người trong đội của hắn ta. Đội vật tư là một đội rất quan trọng đối với tòa thành trong thời kỳ tận thế.
Ban đầu Dư Thanh Hà cũng là thành viên của đội vật tư, nhưng sau này để quản lý tòa thành, cô không đủ sức cho nên đã rút lui khỏi đội vật tư này.
Năng lực Khúc Kiến Chương tốt, nhạy bén với nguy hiểm. Mỗi khi đưa đội vật tư ra ngoài đều có thể mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-toa-thanh-hoang/1147745/quyen-2-chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.