Vân Sâm đưa tay tháo tấm ván che cái động ra.
Cô lấy một cây gậy cạy chiếc đinh ra, tấm ván bung lên.
Tấm ván bị cô ném thành từng mảnh ra phía sau, cô cúi người nhìn về phía cửa động, nhưng nếu chỉ nhìn theo cách này thì không thấy vấn đề gì.
Tòa Thành Nát hỏi: “Động động, thế nào, rồi?”
Vân Sâm đang tính đứng dậy thì cánh mũi thoáng ngửi được mùi lưu huỳnh trong không khí. Cô đi tới nhà kho lấy một cây pháo sáng đốt lên rồi ném xuống cửa động.
Pháo sáng rơi một mạch xuống, chạm đến đáy động vẫn còn phát sáng.
Vân Sâm và Tòa Thành Nát đều thấy rõ cảnh tượng bên dưới.
Chất lỏng dinh dính màu đen loang lổ đọng lại dưới đáy động.
Nửa tháng trước, mỗi ngày cô đến kiểm tra cửa động đều thấy không có vấn đề gì. Vân Sâm cũng lơ là không đề phòng, cho rằng cửa động này không có tính uy hiếp, dứt khoát phong tỏa lại.
Kết quả là đã xảy ra vấn đề.
Thậm chí có thể là nguyên nhân ảnh hưởng khiến Tòa Thành Nát bị như vậy.
Rõ ràng trong nhật ký của chị Đỗ Quyên có viết ma quỷ đến từ lòng đất, tại sao cô vẫn không chú ý tới chứ.
Cô không thèm nghĩ đến giọng nói phát ra từ radio có thể cùng nói chuyện với mình nữa, cô quan tâm Tòa Thành Nát hơn.
Trực giác nói cho cô biết thứ dưới lòng đất là nguyên nhân chính khiến Tòa Thành Nát bị như vậy.
Trực giác của cô rất chính xác.
Pháo sáng vẫn tiếp tục cháy, Vân Sâm xoay người cầm lấy dây leo, móc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-toa-thanh-hoang/1147692/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.