Vân Sâm từ trên ban công đi vào căn hộ, hiện tại thời tiết thoáng đãng, bên trong căn phòng cũng đầy nắng.
Căn hộ trống rỗng lạnh lẽo, chất lỏng sền sệt màu đen còn sót lại trong góc phòng không được mặt trời chiếu tới, có vẻ chỗ này về đêm sẽ là nơi yêu thích của ma quỷ.
Như Tòa Thành Nát đã nói, nơi này không giống Trung Châu, ban ngày ma quỷ không ngủ trong các tòa nhà.
Quỷ Dại duy nhất chiếm được căn hộ này đã chết, cho nên đã có thể yên tâm mà hành động.
Vân Sâm vẫn đi đứng cẩn thận giống như trước, cẩn thận sẽ không xảy ra sơ sót.
Những thứ còn dùng được bên trong chung cư rất ít, tòa nhà đã bị phá hủy, cửa sổ hư hại, nhiều thứ bị mưa gió ăn mòn làm mất đi khả năng sử dụng ban đầu.
Tầng bốn có vẻ đỡ hơn, miễn cưỡng cũng có thể nhặt được chút đồ có ích.
Ví dụ như ghế nhựa mốc meo, chai bia rỗng, một xấp túi xách mua hàng siêu thị, một xe đẩy hàng nhỏ, v.v. Vừa hay có thể đem đồ vừa nhặt được để lên xe đẩy nhỏ.
Xe đẩy được tạo từ hai cái bánh xe và một tấm vải bố, nhưng bánh xe đã không còn linh hoạt lắm.
Vân Sâm phải đạp mấy phát mới làm nó lăn và trơn hơn. Trong lòng cô thầm khen ngợi, đồ vật trước ngày tận thế có chất lượng tốt thật, qua vài chục năm vẫn có thể sử dụng được.
Cô đẩy chiếc xe đẩy nhỏ xuống lầu, bước chân hơi xiêu vẹo.
Vừa rồi lúc ở mái nhà bị Quỷ Dại kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-toa-thanh-hoang/1147689/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.