--- "... Chỉ cần một câu nói của ngươi, ta lập tức sẽ giúp ngươi làm Trần gia sụp đổ, ngươi cân nhắc thử xem?" --- 
Trần Tuệ không kê sẵn giấy vẫn nói được cả tràng diễn văn, Lý Hữu Đắc ngẩn người, có chút kinh ngạc tài năng ứng đối, cùng tư duy kín đáo của nàng. 
Nhớ lại trước kia, bộ dạng nàng hâm hâm dở dở, nhìn chỉ muốn đánh cho một trận, hắn chợt minh bạch nàng chẳng qua là ngụy trang. Hồi tưởng cái bản mặt gian trá cười nịnh hệt như Trần Bình Chí, Lý Hữu Đắc bĩu môi, mặc nàng ở đó tiếp tục phân giải. 
Quan sát thêm một lúc, hắn còn có chút kinh nghi bất định, thầm nghĩ không ngờ đứa con gái thương hộ này lại cũng tàn nhẫn thế, nói chuyện giết người mà ngữ khí nhẹ tênh. 
Lý Hữu Đắc tâm tình phức tạp. Thứ nhất, hắn coi như mở rộng tầm mắt, Trần Tuệ nương thật sự khôn ngoan hơn hắn tưởng nhiều lắm. Một loại cảm xúc khác, có lẽ là thở phào nhẹ nhõm đi. Dù cho hắn ngứa mắt nàng, nhưng nếu nữ nhân trong viện thật sự lén xằng bậy với người khác, hắn nhất định sẽ rất khó xử. Giết đi hình như không ổn, mà giữ lại nhìn cũng phiền lòng, chỉ sợ phải để nàng tự mình kết liễu. 
Trong một mớ cảm xúc quay cuồng đan xen, cuối cùng hắn vẫn nổi giận với Từ bà tử trước. 
"Giỏi lắm, dám ở trước mặt ta bày trò lường gạt! A Đại, làm bà ta ngậm miệng, ta không muốn lại nghe thêm chữ nào từ phía bà ta." 
"Lão gia, lão gia --" 
Thanh âm Từ bà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-ten-thai-giam-chet-bam/161559/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.