---"... Không được nhúc nhích, còn động nữa ta giết ngươi!!"--- 
Một cái hòm ngọc này, chân chính khiến Trần Tuệ cảm nhận được ác ý của thế giới. 
Nàng cuống quít ném cây ngọc căn vào hòm, quán tính lui lại, mông ngồi phịch xuống nền đất. 
Sàn nhà cứng lạnh, đụng vào rất đau, nhưng nàng không hơi đâu để ý. 
Đống ngọc căn này... Là đồ chơi trên giường của thái giám chết bầm kia, dùng để trêu ghẹo nữ nhân? 
Ờ thì hắn cũng không còn hung khí gây án nữa, tất nhiên phải xài tạm đồ giả rồi... 
Nhưng thái giám mà cũng có ham muốn ư? 
Ngọc căn dùng trên người nữ nhân không có gì sai, nhưng hắn thì sao, hắn có sướng đâu! 
Ai đợi đã... chẳng lẽ, thật ra thái giám chết bầm dùng thứ này... Để tự sướng? 
Bỗng dưng trong chớp mắt, hằng hà sa số những hình ảnh thoáng qua trong tâm trí Trần Tuệ, giống như thể nàng sắp chạm tay đến cánh cửa thế giới mới. Mà đằng sau cánh cửa này còn là vô số những câu chuyện kỳ ba tam quan vỡ nát, vượt quá sức tưởng tượng của nàng... 
Tui của ngày hôm nay là bị lôi kéo, riêng chị Tuệ là tự mình đột phá cảnh giới, tu thành chính quả luôn, ngầu man =)))) 
Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng động, Trần Tuệ bừng tỉnh. Nàng vội vàng bò dậy, thấy cây ngọc căn bị mình để lung tung kia, bèn muốn nhặt lên xếp lại chỗ cũ. Bỗng nghĩ đến nhỡ đâu thứ này đã từng bị dùng qua nhiều lần rồi thì sao, nàng lại kinh hãi ngây ra. 
Trần Tuệ vô cùng ảo não, đúng là tò 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-ten-thai-giam-chet-bam/161551/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.