Trên đường đi gặp Anh Béo, Thẩm Thành hỏi tôi: “Em tìm nó làm gì?”
Tôi bèn kể.
Thẩm Thành nghe xong thì bảo: “Em cảm thấy Đỗ Hoằng Đình sẽ đi sao?”
Cũng đúng, Anh Béo ghét nhất là phải sắm vai nhân vật bị thương hại.
Thấy anh một mình bơ vơ không nơi nương tựa nên giữ anh lại ăn Tết chung, lý do thế này nghe đã chẳng muốn đi.
Thẩm Thành nói, chuyện này cứ giao cho anh ta.
Tôi đồng ý.
Hầu hết mọi người sẽ có những hành vi không bình thường sau khi trải qua biến cố bất ngờ.
Tôi còn tưởng là với cá tính của Đỗ Hoằng Đình, có lẽ anh ta đang buồn muốn chết chưa gượng dậy nổi không nói một lời sau đó đóng cửa tu luyện bảy bảy bốn mươi chín ngày khai sáng ra một quyển bí kíp làm rúng động giới Toán học cơ……
Nhưng sự thật lại là ——
Đỗ Hoằng Đình ngâm mình trong quán Internet cafe chơi game không biết ngày đêm.
Thức ăn nhanh, hộp khoai lát, Coca chồng chất như núi xung quanh bàn phím.
Các đồng đội trên mạng đang kêu rên ầm ĩ.
Lại còn có người nghi ngờ tài tử của khoa Toán đại học X: “Xin hỏi một câu, đằng ấy đã tốt nghiệp nhà trẻ chưa?”
Thiên tài với IQ hơn 140 như Đỗ Hoằng Đình mà chơi game lại gà không đỡ được.
Tôi không hiểu nổi.
Càng không hiểu nổi tại sao kĩ thuật tệ lậu đến cái độ này mà còn có người cày game cùng?
Tôi nghía thêm phát nữa thì hiểu rồi.
À ra là chơi nick nữ.
Tôi thương đồng đội của anh ta quá.
Thẩm Thành gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-mot-anh-beo-day-tiem-nang/149468/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.