So với Đồng gia náonhiệt, Triệu gia lại có vẻ quạnh quẽ hơn, từ những chỗ rất nhỏ đã lộ rahơi thở suy bại, bọn người hầu cũng giảm bớt rất nhiều. Trừ bỏ của hồimôn đi theo Lư thị đến đây, còn lại hoặc chuộc thân hoặc phát mại, thừalại đều là mấy người già yếu kém không có chỗ để đi.
Lư thị mang theo bà vú Trịnh mẹ chậm rãi đi tới, tôi tớ thấy lập tức tiến lên hành lễ.
“Ngươi đi xuống trước đi, lão gia bên này đã có ta –”
Tôi tới theo lời đi xuống. di»ễn♡đàn♡l«ê♡quý♡đ»ôn
Để Trịnh mẹ canh giữ ở ngoài cửa, Lư thị đi vào buồng trong, nhìn thấyTriệu Phó Tôn khóe miệng giật giật, ánh mắt luôn nhìn ra bên ngoài, “Bên ngoài thật náo nhiệt đúng không? Muốn biết đã xảy ra chuyện gì không?”
“Ha ha –” Lư thị cầm lấy bát canh ở bên cạnh lên, từng ngụm từng ngụm đútvào trong miệng hắn, “Là Đồng gia làm việc vui đó, tiểu công tử Đồng gia đầy tháng, nghe nói người có máu mặt trong thành Khâm Châu đều có mặtđấy. Thực ra nếu Triệu gia chúng ta không từng dùng thủ đoạn bẩn thỉuhại Đồng gia, bây giờ Đồng gia cũng dành cho chúng ta một chỗ.”
“Rất tức giận sao?” Lư thị cười khẽ nhìn Triệu Phó Tôn ánh mắt trợn thậtlớn, “Vẫn cho rằng tất cả chuyện này đều do ta tạo thành?”
“Nóithật ra, nếu tôi thật sự có sai, chẳng lẽ ông cũng không sai sao? Biếtbiện pháp độc thạch tín là ai tiết lộ cho ta không? Là Du thị tốt đẹptrong lòng ngươi đó.”
Nhắc tới Du thị, Triệu Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-lao-nam-nhan/1961869/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.