Edit: Fuly
"Nhị thúc, đây là trà xuân Long Tĩnh à? Uống rất thơm." Đồng Văn Bân giơ giơ hai chân, cười hì hì hỏi. Sau khi được Đồng Khoát Nhiên khẳng định, liền kêu gào, "Tổ mẫu thật thiên vị, đồ tốt cũng chỉ cho Nhị thúc thôi."
"Nói bậy cái gì, trà này là tổ mẫu đưa tới cho ta hai ngày trước, biết ngươi yêu trà, lúc ấy cũng sai người mang qua cho ngươi." Đồng Khoát Nhiên cười mắng.
Dương Nghi ở một bên, ngạc nhiên nhìn qua, nhiều ngày như vậy, đây là lần đầu tiên nàng thấy được diện mạo khác trừ vẻ nghiêm nghị của Nhị gia đấy.
Thật ra thì Đồng Khoát Nhiên cũng chẳng lớn hơn Đồng Văn Bân bao nhiêu, hắn cùng tuổi với Đồng Văn Sinh —— đại ca của Đồng Văn Bân.
Từ nhỏ, Đồng Văn Bân đã bị ôm đến chỗ lão phu nhân, nên rất thân với Đồng Khoát Nhiên, dù hai người là quan hệ chú cháu, nhưng thật ra thì chẳng kém hơn huynh đệ ruột là mấy. Đồng Khoát Nhiên rất ít khi lộ cảm xúc ở trước mặt người khác, mà Đồng Vân Bân vừa vặn là một trong số những ngoại lệ.
Những lời này của Đồng Khoát Nhiên, khiến Đồng Văn Bân rất kinh ngạc, hắn đam mê uống trà, cho nên mới có thể nhận ra bất đồng trong đó. Trà này ở trong chén ánh lên màu xanh lá, hương thơm nồng đậm, mùi vị thuần mỹ, hình thái cũng tốt. Rõ ràng không giống như trà mấy ngày trước đây hắn phân phó mỹ tỳ pha. Mà lời của nhị thúc cũng không phải giả. Như vậy có kết quả khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-lao-nam-nhan/1961734/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.