Lâm Ngạn Sơ: “……”
Chẳng lẽ hắn còn không bằng một cái bàn?
Ngày mai phải đem cái bàn này đổi đi, đổi một cái thật xấu.
Lâm Ngạn Sơ ở trong lòng yên lặng hạ quyết định quan trọng.
Sau khi ăn xong, Lâm Ngạn Sơ lại lệnh cho người hầu đổi cái bàn ăn khác, bắt buộc phải xấu.
Người hầu: “……”
Cái gì cũng không hiểu, cái gì cũng không dám hỏi.
Bất quá bọn họ lại không dám đổi thành cái thật sự quá xấu, tìm một cái bàn thoạt nhìn không có gì đặc sắc trở về, Lâm Ngạn Sơ cũng không nói gì.
Tiểu Lạc quả nhiên không hề nhìn chằm chằm vào bàn ăn nữa, bắt đầu nhìn hắn.
Lâm Ngạn Sơ cảm thấy hài lòng.
Lần này người đi ra ngoài điều tra tốn một chút thời gian mới quay lại truyền tin tức, thời gian này đi qua thành phố C có ba người.
Cậu của Lâm Ngạn Sơ, Liễu Chính cách hai ba tháng một lần sẽ đi thành phố C thăm em gái, lần này hắn cũng đi, Lâm Ngạn Sơ nhìn kỹ hành trình của hắn trong khoảng thời gian này, nhưng cũng không có gì bất thường.
Lâm Kiệt tháng trước có đi thành phố C sưu tầm phong tục, thuận tiện thăm ông bà ngoại hắn, ở thành phố C ngây người ba ngày, cũng không có hành động bất thường nào.
Còn có một người nữa là chồng của Đường Gia Di, Lâm Thạc nhận lời mời đến thành phố C tham gia thi đấu đua xe, mấy ngày hôm trước vừa trở về.
Những cái này cũng không thể thuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-lao-dai-tram-ty/991568/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.