Biết rõ tính chiếm dục của đối phương rất mạnh, chẳng sợ ngoài miệng nói như vậy, kỳ thật vẫn không cao hứng, nhìn gương mặt lạnh lùng kia sẽ biết.
"Thật ra mười năm chỉ là lý do anh thuận miệng nói ra để từ chối khéo cô ấy đúng không" An Vô Dạng cũng không ngốc, vừa rồi bị tàn sát bừa bãi một hồi, làm sao lại không biết người này có tính toán.
"Cũng không đạt yêu cầu lắm." Hoắc tổng mạnh miệng mà phủ nhận.
Cho dù đúng hắn cũng sẽ không trực tiếp nói với An Vô Dạng.
"Ha." An Vô Dạng không tin, ít nhất cậu thấy, điều kiện của Dương San tiểu thư rất tốt, nhanh như vậy đã bị loại, không phải bởi vì Hoắc Vân Xuyên lo lắng cậu bị mỹ nữ hấp dẫn mới là lạ.
Thoáng nhìn thiên sứ đắc ý tự cho là đúng, Hoắc Vân Xuyên lười giải thích.
Tùy cậu nghĩ như thế nào đi.
"Nhưng em thật sự sẽ không thích người khác, anh về sau không cần lo lắng như vậy đâu." An Vô Dạng nói như vậy, gỡ ra bàn tay đối phương vẫn luôn đùa bỡn gương mặt mình.
"Cả......" Sờ cũng không cho sờ, những lời này còn chưa nói ra, Hoắc Vân Xuyên mày nhíu chặt vô cùng nhanh chóng dãn ra, biến thành vẻ mặt hưởng thụ, sau đó ôm bả vai An Vô Dạng, một giây đồng hồ đều không trì hoãn đã cướp đi quyền chủ động thân thiết.
"......" An Vô Dạng bị hôn đến sắp tắt thở, cảm thấy chính mình có thể là đầu bị cửa kẹp, mới có thể chủ động hiến hôn cho người đàn ông này.
"Trong miệng em ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-lao-cong-nha-giau/789993/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.