*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
An Vô Dạng mơ mơ màng màng nghẹn ngào một tiếng, bắn ra.
Trong khoang xe chật chội tối tăm, tràn ngập một mùi vị nhàn nhạt khác thường, chỉ là tạm thời vẫn không coi như đặc biệt nghiêm trọng.
Hai tay cậu nắm lấy quần áo Hoắc Vân Xuyên, bởi vì do quá dùng sức, ngón tay mảnh khảnh căng thẳng, làm khớp xương trở nên trắng bệch, có vẻ đặc biệt đáng thương.
An Vô Dạng mặc trên người áo sơ mi màu lam nhạt kẻ ô vuông, quần áo chỉnh tề, thậm chí một chút đều không có loạn, chỉ là vạt áo bị đối phương tỉ mỉ kéo lên trên, hai góc áo quấn chặt vào nhau.
Không có cách nào.
Đây là cái áo sơ mi thiên sứ vô cùng yêu thích.
Mặc vào cũng đặc biệt trẻ trung suất khí, cậu ít nhất một tuần phải mặc hai lần, cho nên không thể làm dơ.
Tiếng khóc nức nở nghẹn ngào, nhẹ giọng hỏi: "Anh đã xong chưa?"
Hoắc tổng nghe tiếng khóc oa oa, trầm thấp trả lời: "Rất nhanh."
"..."
Lại là câu này!
Dù sao đã bị lừa gạt rất nhiều lần, mỗi lần cũng không thể đúng hạn kết thúc.
Đuôi mắt thiếu niên hồng hồng, tức giận nắm tóc người yêu, lên án nói: "Tên lừa gạt..." Sau đó gặm lỗ tai tên lừa gạt, rầm rì nhẫn nhịn.
Không biết qua bao lâu, An Vô Dạng cảm giác cái đầu mình ôm, truyền đến một tiếng rít nhỏ.
Cậu vừa mới hơi mất tập trung, không khống chế được răng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-lao-cong-nha-giau/789983/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.