Máy bay bay suốt tám giờ, đi đến địa điểm hạ cánh đã là buổi chiều, có thể thấy được bên này và Bắc Kinh chênh lệch nhau hơn ba giờ.
"Dậy dậy."
Bên tai truyền đến thanh âm, An Vô Dạng mới tỉnh lại, cậu gỡ miếng bịt mắt trên đôi mắt ra: "Tới rồi sao?"
Trước đó vì xem phim, xem đến không xem nổi mới ngủ say, hiện tại đôi mắt vẫn nóng rát.
"Không sao chứ?" Hoắc Vân Xuyên nhíu mày nói, đôi mắt đảo quanh ở trên người đối phương trong vòng hai tháng đã gầy hơn mười cân, thấy thế nào cũng không bằng so với trước khi mang thai.
"Không sao, chỉ là hơi mệt mỏi." An Vô Dạng nói, giãy giụa mà đứng lên.
Rất nhanh, một cánh tay vắt ở bên hông cậu, đem cả người cậu bế lên: "Thôi bỏ đi, như vậy càng nhanh hơn."
"Vân Xuyên......"
"Đừng nói chuyện." Hoắc Vân Xuyên tìm ra mũ che nắng của cậu, đội lên trên đầu cậu: "Tiếp tục ngủ đi, tôi sẽ không để em té ngã."
Những lời này An Vô Dạng không chút nghi ngờ, bởi vì người đàn ông này thật sự rất mạnh.
Bất quá bên cạnh nhiều người nhìn như vậy, cậu vẫn không được tự nhiên không chịu được như cũ.
Phải biết rằng, từ lúc trong bụng có Đôn Đôn, Hoắc Vân Xuyên chưa bao giờ sẽ làm ra động tác nguy hiểm như vậy; nhưng là từ sau khi sinh Đôn Đôn, đối phương giống như đã hoàn toàn bỏ đi lệnh cấm, đặc biệt thích ôm cậu.
An Vô Dạng biết chính mình phản kháng cũng vô dụng, hơn nữa thật sự rất mệt, đơn giản chỉ là từ bỏ giãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-lao-cong-nha-giau/789960/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.