Sau khi thiên sứ ngủ, hô hấp nhẹ nhàng, thỉnh thoảng có hơi khò khè.
Lông mi thật là dài, thỉnh thoảng hơi hơi rung động, thực nhanh lại khôi phục bình tĩnh.
Gương mặt đã nuôi béo lên một ít, làm người luyến tiếc dời đi ánh mắt, ở trong bóng tối lờ mờ dưới ánh đèn đầu giường có vẻ đặc biệt đáng yêu.
Hoắc tổng tài nhìn chằm chằm An Vô Dạng thật lâu, cuối cùng nhịn không được giơ tay, dùng đầu ngón tay ở trên mặt đối phương dạo qua một vòng.
Thật dễ thương.
Muốn ngủ.
Nhưng trên thực tế cũng không có ngủ, hắn ngủ không được, bị mất ngủ.
Bởi vì vừa sấm sét lại trời mưa, bà nội bảo bảo cả một đêm mí mắt đều giật giật.
Ngày hôm sau mưa ngừng lại, Chương Nhược Kỳ lái xe đi vào chung cư, thoạt nhìn rất sốt ruột: "Dạng Dạng ngày hôm qua ngủ ngon không? Bảo bảo có bị sợ hãi hay không?"
Bà nội vô cùng để bụng chuyện này, chính là một chút cũng không làm người khác cảm thấy chán ghét.
An Vô Dạng chính thức mà trả lời: "Sợ nha, nó a~ cứ luôn luôn động đánh thức cả con."
Bất quá cũng may, sau đó được Hoắc tiên sinh dỗ dành một hồi liền ngủ rồi.
Buổi sáng tinh thần đã phấn chấn trở lại.
"A, vậy con bây giờ có khó chịu không?" Bà nội bảo bảo quan tâm mà hỏi.
"Không mệt, con tỉnh trong chốc lát lại ngủ tiếp rồi." An Vô Dạng nói.
Cũng phải, cẩn thận nhìn mặt cậu một chút, làn da trắng nõn bóng loáng, trong trắng lộ hồng, vừa thấy đã biết là được chăm sóc rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-lao-cong-nha-giau/789942/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.