Đối phương tuổi quá nhỏ, rất nhiều thường thức cơ bản đều không biết chuẩn bị, đây là chỗ bất đắc dĩ nhất; nếu không Hoắc Vân Xuyên hoàn toàn có thể dựa theo thói quen của mình đi an bài mọi chuyện.
Nhưng khi đối mặt với An Vô Dạng, thiếu niên này thoạt nhìn một chút đều không thành thục, cơ bản chỉ có thể dụ dỗ.
Đừng nói nghiêm túc mà nói chuyện với đối phương, chỉ sợ đối phương căn bản còn không biết sinh đứa trẻ có ý nghĩa là gì nữa, sau khi mang thai chỉ lo dấu giếm cha mẹ, một chút đều không quan tâm đến thân thể của mình cùng đứa trẻ.
Hoắc Vân Xuyên thật sự vô lực muốn chửi thề, nhưng là trừ tiếp thu, hắn còn có thể thế nào.
“Lên xe.” Hoắc tổng tài mở ra cửa xe sau, đón tiếp đối phương đi lên: “Cẩn thận một chút.” Hắn nhíu mày nói, đi trên đường cũng không biết có ngã xuống đất không, hoàn toàn làm người không thể yên tâm.
Vừa rồi ở bên trong nên lấp kín miệng của Tưởng Thiếu Phi, Hoắc Vân Xuyên nghĩ thầm.
“Nhà tôi ở tại nội thành đối diện với viện kiểm sát cũ.” An Vô Dạng nói, nhưng là nghĩ một chút, lại thay đổi chủ ý một chút: “Nếu không anh đưa tôi đi trước đến cửa hàng bánh mì trên đường Dương Xuân trước, tôi tiện đường đi xin nghĩ việc.”
Hoắc Vân Xuyên đeo lên đai an toàn, nghe vậy nói: “Trời nóng như vậy sao phải lăn lộn bên ngoài, gọi cuộc điện thoại là được.”
An Vô Dạng lắc đầu: “Như vậy đối với cửa hàng trưởng không tôn trọng, anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-lao-cong-nha-giau/789899/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.