Lê Ngưng và Bùi Trác trò chuyện với vợ chồng Triệu thị khoảng nửa canh giờ mới rời đi, lúc ra về, hai người vẫn cử chỉ thân mật, nắm tay nhau đi.
Mãi cho đến khi lên xe ngựa, Lê Ngưng mới thu lại nụ cười ngọt ngào, mặt không cảm xúc ngồi vào góc.
Trên đường về, hai người đương nhiên phải cùng ngồi chung một xe.
Bùi Trác sau một bước lên xe, nhìn thấy Lê Ngưng quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, thái độ thân mật với hắn vừa rồi đã biến mất không thấy tăm hơi.
Bùi Trác không biết là không hiểu ý Lê Ngưng hay là cố ý, cứ muốn ngồi cạnh nàng.
Đã ngồi sát vào trong cùng, Lê Ngưng không còn đường lui, quay đầu lại, nhíu mày nhắc nhở: “Chàng ngồi dịch ra một chút.”
Không thấy nàng ngồi vào góc là không muốn gần hắn sao?
Trước mặt người ngoài, Lê Ngưng liền cùng hắn như hình với bóng, tình chàng ý thiếp, chỉ còn lại hai người thì lại vứt bỏ hắn như giày rách, thái độ khác biệt một trời một vực.
Bùi Trác cụp mắt nhìn nàng, không hề nhúc nhích.
Lê Ngưng im lặng nhìn hắn hai lần, cuối cùng từ bỏ.
Hắn thích ngồi thì cứ ngồi, dù sao nàng cũng sẽ không để ý đến hắn!
Xe ngựa từ phủ Triệu gia về phủ Thừa tướng phải mất mấy canh giờ, đường xóc nảy, trong xe lại không ai nói chuyện, im lặng không một tiếng động, rất dễ khiến người ta buồn ngủ.
Lê Ngưng cúi đầu, mí mắt đã bắt đầu đánh nhau, không bao lâu sau liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/3736548/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.