Xử lý xong chuyện của Hòa Thục, Hoàng thượng tiếp tục thảo luận với quần thần về việc xuất binh đánh Tây Khương.
Hành vi lần này của Nhị hoàng tử Tây Khương chẳng khác nào đang khiêu chiến uy nghiêm của Đại Tề, cho dù Tây Khương lập tức đồng ý quy hàng, Đại Tề vẫn phải trừng phạt bọn họ vì chuyện này.
Thỉnh thoảng lại có tin tức Tây Khương xâm phạm biên giới Tây Bắc của Đại Tề truyền đến, hơn nữa sứ thần đến nay vẫn bặt vô âm tín. Đến lúc tan triều, đã thảo luận ra kết quả.
Đại quân năm ngày sau sẽ xuất chinh Tây Bắc bình loạn, đồng thời điều tra xem việc sứ thần mất tích có liên quan đến Tây Khương hay không.
Trở về Bùi phủ, Bùi Trác nói rõ chuyện này với Lê Ngưng, Lê Ngưng đã sớm chuẩn bị tâm lý, cũng không bất ngờ.
Chỉ là năm ngày, vẫn nhanh hơn tưởng tượng.
Lê Ngưng cho rằng mình nên nói gì đó, ví dụ như dặn dò hắn tự chăm sóc bản thân thật tốt, chớ để bị thương, nhưng những lời quan tâm như vậy vẫn khó mà mở miệng, đến bên miệng lại biến thành: “Chàng nhất định phải nhớ kỹ đừng để bị thương, trở về ta sẽ kiểm tra, nếu để ta phát hiện trên người chàng có thêm vết thương nào khác, ta sẽ không tha cho chàng.”
Bùi Trác ôm nàng vào lòng, cười nói: "Quận chúa ở nhà chờ ta bình an trở về, ta nào dám để mình bị thương."
Hơn ba năm trước, khi Bùi Trác nhập ngũ, Lê Ngưng vui mừng đến mức chỉ hận không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/3736543/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.