Mặc dù trước đó khi ngăn cản nàng nửa đêm lén uống rượu mơ, Bùi Trác từng nói yêu thích nàng, nhưng lời nói ra trong hoàn cảnh đó, có phải là thật lòng không? Hay chỉ là thấy nàng dễ trêu chọc nên mới nói vậy.
Yêu thích mà hắn nói, là yêu thích kiểu nào?
Nếu hắn thật lòng yêu thích nàng, tại sao lúc nhỏ lại luôn bắt nạt nàng, khiến nàng tức giận?
Lê Ngưng có rất nhiều điều muốn hỏi, cuối cùng chỉ mím môi, quay đầu khẽ hừ một tiếng, rõ ràng là cực kỳ tán đồng lời hắn nói.
"Coi như chàng biết điều, khó được nghe chàng nói câu dễ nghe."
"Quận chúa không cần để ý lời nhị điện hạ." Bùi Trác nói, "Trong tình huống đó, Hòa Thục công chúa khóc lóc, nhị điện hạ đương nhiên phải dỗ dành nàng ta trước, được cái này mất cái khác. Nếu lúc đó quận chúa cũng khóc lóc, kết quả hẳn sẽ khác."
Lê Ngưng lập tức lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
"Ta mới không giống Hòa Thục, cứ khóc lóc sướt mướt, thật mất mặt."
Bùi Trác liền bật cười.
"Vì nhị điện hạ đã đổi cách gọi quận chúa, quận chúa cũng có thể lấy gậy ông đập lưng ông, đổi cách gọi nhị điện hạ."
Chuyện này không cần Bùi Trác nhắc nhở, Lê Ngưng đương nhiên sẽ làm vậy.
Trước khi nàng nguôi giận, nhị hoàng tử đừng hòng nàng gọi hắn một tiếng "nhị ca".
Lê Ngưng đã hoàn toàn hết giận, nhớ tới bánh ngọt hắn mua lúc về.
"Lần này mua gì về vậy?"
Nàng vùng vẫy muốn xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/3736524/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.