Dậy sớm, buổi trưa lại không nghỉ ngơi, lúc này Lê Ngưng ngồi trước bàn trang điểm, vừa mệt vừa buồn ngủ.
Thu Phong đứng sau nàng, tháo từng món trang sức trên búi tóc xuống, rồi cất vào hộp nhỏ.
Từ trong gương đồng thấy Thu Phong cầm lấy lược gỗ đào muốn chải tóc cho nàng, Lê Ngưng định nhân lúc này nhắm mắt nghỉ ngơi, liền khép mắt lại.
Bùi Trác đi tới vào lúc này, trực tiếp lấy chiếc lược gỗ đào trong tay Thu Phong, ra hiệu nàng đừng lên tiếng, bảo các nàng lui ra ngoài.
Thu Phong do dự nhìn Lê Ngưng một cái, thấy nàng vẫn nhắm mắt, cuối cùng nghe lời cô gia, cùng Đông Tuyết đi ra ngoài.
Lê Ngưng hoàn toàn không biết gì về chuyện này.
Một lọn tóc đen được người ta nâng lên, truyền đến cảm giác kéo nhẹ, tiếp theo là răng lược lướt qua da đầu, hơi tê tê khiến người ta cảm thấy rất thoải mái.
Lê Ngưng hài lòng cong mắt lên, khen ngợi: "Thu Phong, tay nghề của ngươi càng ngày càng tốt."
Thu Phong vốn ít nói, cho nên lúc này người phía sau không lên tiếng, Lê Ngưng cũng không phát hiện ra điều gì bất thường.
Nàng thả lỏng toàn thân, hưởng thụ sự hầu hạ của người phía sau.
Hoa Thần Nguyệt Tịch, hai ngày nay đã không còn mưa, trăng non trong trẻo ló đầu ra, treo trên cao.
Lược gỗ đào được đặt trên bàn trang điểm phát ra tiếng vang nhỏ, mái tóc đen như thác nước ngoan ngoãn buông xuống vai Lê Ngưng.
Buổi sáng Lê Ngưng chỉ vẽ mày điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/3735024/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.