Hắn thật sự là mặt dày, mới có thể không chút kiêng dè nói về mình như vậy.
Tiếp tục dây dưa với hắn, hắn có thể nói ra nhiều lời vô sỉ hơn nữa.
Mặt Lê Ngưng không dày bằng hắn, hừ một tiếng: “Coi như chàng tự biết mình.”
Rõ ràng là lời mỉa mai, nhưng Bùi Trác nghe vào lại thấy êm tai, hắn vẫn cười không giảm: “Quận chúa quá khen.”
Lê Ngưng tiếp tục đi về phía trước, Bùi Trác đi sát bên cạnh nàng, cả gan nắm lấy tay nàng.
Sau chuyện đêm qua, Lê Ngưng ngoài việc không dám đối mặt với hắn, bây giờ cũng không dám dùng tay mình.
Khi Bùi Trác dùng lòng bàn tay bao lấy mu bàn tay nàng, Lê Ngưng lập tức cứng đờ, theo bản năng muốn hất ra.
Bùi Trác đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, nắm chặt lấy, dùng giọng nói chỉ hai người họ nghe được: “Mọi người đều đang nhìn, chẳng lẽ quận chúa muốn ngày mai sẽ lan truyền tin đồn vợ chồng chúng ta bất hòa sao?”
Giọng điệu hắn ung dung: “Ta thì không sao, chỉ là không biết quận chúa có để ý việc mình trở thành đề tài bàn tán sau bữa ăn của người khác hay không.”
Lê Ngưng lập tức thôi giãy giụa.
Bị Bùi Trác nắm tay sẽ không có tổn thất gì, nhưng bị người khác bàn tán sau lưng thì sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Vĩnh Lạc quận chúa.
Cân nhắc thiệt hơn, Lê Ngưng lựa chọn cái trước, cảnh cáo hắn mà không còn chút uy h.i.ế.p nào: “Không được động tay động chân đấy.”
“Quận chúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/3735022/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.