Thấy Lê Ngưng vẫn ngủ say, Bùi Trác yên tâm, lại hôn thêm hai cái lên má nàng, rồi mới mãn nguyện ôm nàng ngủ tiếp.
Ngày hôm sau, Lê Ngưng tỉnh dậy, phát hiện mình lại nằm trong lòng Bùi Trác.
Nhưng gần đây trời đã ấm hơn nhiều rồi, sao nàng vẫn cứ lăn vào lòng hắn vậy nhỉ?
Lê Ngưng trăm mối vẫn không nghĩ ra.
Tối qua ngủ muộn, Lê Ngưng tỉnh dậy vẫn còn rất buồn ngủ, nhưng bụng nàng đang trống rỗng, muốn ăn chút gì đó trước, đành phải đợi đến giờ nghỉ trưa ngủ bù.
Tối qua Bùi Trác cũng ngủ muộn, nhưng Lê Ngưng vừa dậy hắn cũng dậy theo, trông tinh thần rất phấn chấn.
Lê Ngưng vừa ghen tị vừa hâm mộ liếc hắn một cái.
Hai người dùng bữa sáng ở Liên Nguyệt đường, Lê Ngưng đói bụng nên ăn nhiều hơn bình thường.
Ăn xong, nàng ra ngoài sân đi dạo cho tiêu cơm, tiện thể g.i.ế.c thời gian.
Lục Chỉ Du nghe nói Lê Ngưng bị kinh hãi ở bãi săn, hôm nay liền đến phủ họ Bùi thăm nàng.
Biết Lê Ngưng không sao, Lục Chỉ Du thở phào nhẹ nhõm, rồi kể cho nàng nghe chuyện mình vừa nghe được sáng nay.
"Lý thế tử hôm qua bị trúng tên vào cánh tay phải, đã mời thầy thuốc đến xem, nghe nói gân cốt bị thương, e là sau này không thể b.ắ.n tên được nữa."
Lê Ngưng kinh ngạc: "Thật sao?"
Con lợn rừng hôm đó chạy ra khỏi rừng là do Lý Vũ Đạc đuổi theo, hơn nữa lúc đó Trường Lễ cũng một mực dẫn các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/3735014/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.