Lều trại đã được dựng sẵn, Đông Tuyết dẫn theo mấy nha hoàn nhanh nhẹn thay chăn đệm mang từ phủ lên.
Lê Ngưng không có việc gì làm, liền đứng ngoài lều trại, thưởng thức phong cảnh trước mắt.
Ánh mắt nàng lướt qua từng lều trại, phát hiện Bùi Trác đang đứng trước một cái lều.
Hắn mặc huyền y, oai phong lẫm liệt, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng về phía trước, rõ ràng là không nhìn thấy nàng.
Hoàng thân quốc thích phần lớn là đến du ngoạn, nhưng những tướng quân hộ vệ như Bùi Trác, phải luôn chú ý đến tình hình xung quanh, bảo vệ an nguy cho các quý nhân, không chỉ không được du ngoạn, mà còn gánh vác trọng trách.
Lê Ngưng cứ nhìn chằm chằm về phía Bùi Trác, do dự có nên tiến lên hay không.
Nếu là trước đây, Lê Ngưng chắc chắn sẽ quay đầu bỏ đi ngay lập tức.
Nhưng bây giờ bọn họ dù sao cũng là vợ chồng, đã nhìn thấy hắn rồi, hơn nữa hiện tại hắn cũng không có việc gì, đi lên nói vài câu cũng không sao.
Lê Ngưng do dự một hồi, cuối cùng cũng hạ quyết tâm. Nàng vừa nhấc chân lên, đã nghe thấy giọng nói của Đông Tuyết từ phía sau:
"Quận chúa, giường chiếu đã được dọn xong, người có muốn nghỉ ngơi một chút không?"
Lê Ngưng chớp chớp mắt, bàn chân đang nhấc lên liền hạ xuống.
Bùi Trác ở đằng kia nhận thấy động tĩnh bên này, nghiêng đầu nhìn sang.
Lê Ngưng thấy hắn nói gì đó với Vũ Lâm quân bên cạnh, sau khi tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-ke-thu-khong-doi-troi-chung/3735009/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.