A Vi kinh ngạc nhìn hắn giương cung thập phần khí thế hữu lực, hoàn toàn khác biệt với khí độ hào hoa phong nhã bình thường, bất quá mũi tên bay đi cũng không trúng vào thứ gì cả. 
Rừng cây xa xa truyền đến tiếng lay động, một lát lại trở nên im lặng không một thanh âm. Thần Hiên lại giương cung, hướng những nơi khác bắn ra mấy mũi tên, thẳng đến nghe được từ nơi khác truyền đến một trận tiếng chim hót hắn mới vừa lòng cười, thu dọn đồ đạc xong liền mang theo A Vi đi về phía đó. 
Đi thêm một đoạn thời gian, hai người đã đứng dưới một tán cây đại thụ to lớn, Thần Hiên chỉ vào thân cây: "Đây là cây sơn, ta dùng nhựa của cây này để trám sứ lần trước. Ban đầu không biết trên đỉnh núi Đại Từ có loại cây này cho nên ta phải dựa theo sách cổ đi tới địa phương khác mà tìm, sau lại nghe được thợ săn nói nơi này cũng có. Từ này về sau muốn lấy nhựa cây sơn ta cũng không cần phải ra bên ngoài nữa." 
Nghe hắn nói không phải ra ngoài nữa, A Vi cũng an lòng, nửa tháng vừa qua không có hắn bên cạnh nàng thật sự rất gian nan. 
"Vậy vừa rồi chàng bắn tên là vì muốn tìm tổ chim sao?" A Vi tò mò hỏi. 
Thần Hiên xoa xoa đầu nhỏ của nàng: "Không sai, cánh rừng này bốn phương tám hướng đều rất rậm rạp. Bất quá đại đa số đều là trúc, chỉ có cây sơn nhiều cành nhánh mới dễ dàng cho chim xây tổ, cho nên người thường đi lấy nhựa cây 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-goa-nam-nhan/730267/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.