Sau khi ăn xong Thần Hiên lại trở về chỗ cũ, lu bù trám các mảnh sứ. A Vi thấy hắn không để ý tới mình cũng không dám tới làm bận tay, cũng nhớ lời ông nội dặn, không chạy đi nhìn lén hắn làm việc. Bất quá nàng cũng không ngồi im nhàn rỗi, thu dọn mọi thứ xong liền đem mấy rương đồ mình mang tới sắp xếp gọn gàng, đem nhà cửa quét dọn sạch sẽ. 
Thoăn thoắt như con thoi, hết việc này đến việc khác, gia vụ không tên vốn rất nhiều, A Vi vừa làm vừa cố ý giảm động tĩnh đến hết mức có thể, sợ quấy rầy hắn. Dọn dẹp đến hành lang cùng nhà kho, nàng ngoài ý muốn phát hiện ra, trong nhà hoàn toàn không có đòn gánh hay thùng dụng cụ mà các thợ trám sự hay dùng. 
Nàng liếc mắt sang, đồ sứ trong tay Thần Hiên vừa nhìn liền biết là hoàn toàn bất đồng với đồ vật thường dùng trong các thôn hộ, đến vật liệu để tu bổ cũng sáng loáng, vàng bạc cùng các kim loại quý hiếm đều có cả. A Vi không khỏi nhớ đến đêm đó ông nội nhắc lại câu chuyện của tổ tiên Kiều gia cùng mấy lời dặn dò kĩ lưỡng, thì ra ý của lão nhân chính là muốn nói cho nàng biết, Thần Hiên cũng giống như tổ tiên của nàng, là đại sư trám sứ, hoàn toàn khác với những thợ trám sứ bình thường. 
Nhìn thân ảnh bận rộn kia, nàng cảm thấy suy đoán của mình là không sai, ngay từ khi hắn xuất hiện trước sạp trám sứ, khí chất phú quý cùng tao nhã kia chưa hề mất đi. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-goa-nam-nhan/256913/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.