3. 
Tôi bắt đầu vạch ra kế hoạch tán tỉnh Cố Diệp. 
Chiết tiệt! Không nói đến những cái khác thì ở phương diện giữ mình trong sạch, Cố Diệp thật sự làm đến mức cực đoan. 
Quen biết anh nhiều năm như vậy, tôi vẫn chưa từng thấy anh có tin đồn hay hẹn hò với bất cứ cô gái nào. 
Nhưng… đã kết hôn rồi, anh vẫn giữ mình trong sạch. 
Tôi ngơ ngác nhìn chiếc bàn ăn lớn đầy hình chữ nhật mà tôi và Cố Diệp mỗi người ngồi một góc. 
Vậy mà Cố Diệp ăn có vẻ khá ngon miệng. 
“Cố Diệp.” Tôi cầm đũa chọc chọc bát mì, ý tự sâu xa mà gọi anh. 
Cố Diệp đang cúi đầu ăn cơm ngước mắt lên nhìn tôi, dùng giọng mũi đáp lại: “Hả?” 
“Trên người có em có virus hay sao mà ăn cơm anh cũng ngồi cách xa em như vậy.” 
Cố Diệp vừa dùng đũa gắp thức ăn vào trong bát, hơi nghiêng đầu suy nghĩ sau đó lộ ra một nụ cười: 
“Ừm, sao em lại không có?” 
Tôi: “...” 
Không được, tôi không thể chịu thua thế này. 
Tôi hít một hơi thật sâu, cầm theo bát, đứng dậy trực tiếp đi đến ngồi bên cạnh Cố Diệp. Sau đó chu đáo gắp thức ăn cho anh. 
“Chồng, anh ăn nhiều một chút, dạo gần đây gầy quá.” 
Cố Diệp đang ăn hơi khựng lại, liếc nhìn tôi. Cảm xúc trong ánh mắt anh khá phức tạp. 
Tôi - người có đầu óc đơn giản không thể hiểu được. 
Tôi chớp mắt: “Chồng ơi?” 
Cố Diệp cúi đầu coi như không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-con-trai-doi-thu-khong-doi-troi-chung-cua-ba-toi/3321910/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.