Xe ngựa xốc nảy đột ngột một chốc rồi dừng, Tô thị dựa vào vai Hồ Ngọc Nhu để ổn định cả người. Chỉ là thời khắc nguy cấp, vì lo lắng cho đứa bé, nàng ta không những dựa hết cả người lên Hồ Ngọc Nhu mà còn như thể lấy hết sức bình sinh bóp lấy cánh tay Hồ Ngọc Nhu. Hồ Ngọc Nhu đau đến trắng mặt.
Hồ Ngọc Nhu bảo vệ nàng ta, hoàn toàn do bản năng, nhưng hiện tại, cô có chút hối tiếc trong lòng, người phụ nữ này ích kỷ đến quá đáng. cô thấy không sao rồi, vội đẩy mạnh tay Tô thị ra. "Nhị đệ muội, ngươi bấm ta đau quá!"
Gương mặt Tô thị vẫn vẻ hoảng hốt, như thể không nghe thấy Hồ Ngọc Nhu nói gì. Sau đó nàng ta nới lỏng vai, bắt lấy cổ tay Hồ Ngọc Nhu, giọng run rẩy: “Đại tẩu, ta sợ muốn chết, sợ muốn chết! Đại tẩu, tẩu xem có chuyện gì xảy ra thế, ta, ta phải đi gặp đại phu, xem thử bụng ta có sao không!"
Miệng thì nói thế, nhưng nàng ta vẫn cầm cổ tay Hồ Ngọc Nhu với hết sức bình sinh.
Hồ Ngọc Nhu sợ làm tổn thương em bé. cô không dám dứt khoát đẩy ra. May mà lúc này, Chu Thừa Duệ lo lắng vọt vào. "A Tĩnh, A Tĩnh, nàng có sao không?"
Thấy được Chu Thừa Duệ, Tô thị cuối cùng cũng buông tay Hồ Ngọc Nhu. Nàng ta khẽ chớp mắt, giọt nước long lanh trong mắt như chực rơi. "Phu quân, thiếp sợ muốn chết đi được, chẳng biết đứa bé có sao không ..."
Chu Thừa Duệ chạy tới, một tay cầm tay nàng ta, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-chang-nam-phu-nay/970839/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.