Hồ Ngọc Nhu được phép, cô liền dắt theoA Quỳnh tới tiền viện.
Lúc này, Chu Thừa Vũvừa kết thúc công việc cả ngày và đang nghỉ ngơi trong thư phòng. Vốn dự định quay về ngay, vừa hay hạ nhân đến bẩm báo Hồ Ngọc Nhumuốn đến chàng dứt khoát chờ ở đây.
không biết nàng đến tìm mình là có chyện gì?
Nghĩ tới hai người ăn ở với nhaumấy ngày qua, trên mặt chàng liền lộ ra vẻ dịu dàng mà chính chàng còn không nhận ra.
"Lão gia, phu nhân đến." Giọng của Lô Nghiễm vang lên ngoài cửa.
Mặt Chu Thừa Vũ hơi nghiêm lại, trầm giọng nói: “Để cho nàng vào.”
A Quỳnh ở lại ngoài cửa, Hồ Ngọc Nhu bước vào phòng một mình. Qua mấy ngày rồi, cô và Chu Thừa Vũ luôn ngủ chung giường, có thể mấy ngày sau nữa. Nhưng cô vẫn chưa quen, buổi tối tim đập như trống đánh, vậy mà Chu Thừa Vũ cố ý lựa chọn chỉ đợn thuần ôm cô ngủ, không làm gì cả.
Nhưng Hồ Ngọc Nhu biết rõ, chàng ta không phải là không có cảm giác.
Vì thế, cô cảm động, đồng thời trong lòng sinh ra hổ thẹn. Ngay lúc này, chút khó chịu cũng tan biến. Ngược lại, cô có hơi lo sợ, Chu Thừa Vũ kìm nén như vậy, đừng có nén ra bệnh khó nói gì đó.
“Đại nhân.” Thấy Chu Thừa Vũ đang ngồi đọc sách, Hồ Ngọc Nhu gọi chàng ta. “Chàng vẫn còn bận sao?”
Chu Thừa Vũ mới bất chợt hoàn hồn, tạm thời bỏ quyển sách xuống, đứng lên bước một bước đón. "Làm xong rồi. Nàng đến lúc này, có chuyện gì không?"
Hồ Ngọc Nhu bưng bình sứ trắng đặt trên bàn, nghĩ ngợi rồi không nói dối, "Là do nhị đệ muội cho người mang chè đậu xanh qua, đã ướp lạnh rồi. Thiếp nghĩ chàng bộ rộn cả ngày e là nóng lắm rồi, tiện thể mang qua cùng uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-chang-nam-phu-nay/970781/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.