một đêm ngon giấc, ngày hôm sau bầu trời sáng trưng, Hồ Ngọc Nhumới mơ mơ màng màng mở mắt ra. Trong chớp mắt, cô còn không thấy rõ phòng có gì, Hồ Ngọc Nhu đột nhiên nhận ra đùi phải mình có gì đó không ổn cho lắm.
Cái quần rộng đã bị xê xích do ngủ không được an phận cho lắm. Cho nên, chân trần bên ngoài cảm nhận rất rõ ràng, bị chân đàn ông đè lên, ngay cả ống quần tên này cũng bị kéo lên một khúc, cô còn cảm thấy lông chân anh ta đâm vào hơi hơi ngứa.
Cả người cô căng thẳng, Chu Thừa Vũ ngay lập tức thức.
Nghĩ tới đêm qua, đầu tiên y đem chăn ra gian ngoài, vậy mà cuối cùng y lại chạy về. Dù sao, nghĩ tới việc này y cảm giác có chút không tự nhiên, vì vậy y giả vờ chưa tỉnh, tiếp tục nhắm mắt lại.
Hồ Ngọc Nhu đợi một hồi mà anh ta không có chút phản ứng nào, cẩn thận quay đầu nhìn sang, thấy anh dường như ngủ say, mới nhẹ nhàng thở ra, rút chân về. Nhìn bên ngoài có ánh sáng mơ hồ, cô biết trời sáng rồi, mà giờ còn có một người đàn ông nằm trên giường, cô hiển nhiên không muốn ở lại.
Đúng là người gầy thật, nhưng anh nằm bên ngoài, chính xác đường ra bị anh ta chặn. Lòng Hồ Ngọc Nhu có chút phiền, yên lặng nhìn hai mắt chồng mình, anh ấy ngủ như được tháo bỏ hết vẻ sắc bén đi, chân mày giãn ra, vẻ mặt ôn hòa, hình dạng ngũ quan rõ ràng dịu dàng đi rất nhiều, nằm yên tĩnh thế này, dung mạo xuất sắc bậc này khiến người ta không dằn được nghĩ nhiều mà.
Hồ Ngọc Nhu không thể không nghĩ, cô không phải tiểu nguyên chủ, cũng không yêu thích biểu ca kia, với lại biểu ca kia với tiểu nguyên chủ là thanh mai trúc mã tình cảm sâu sắc, nói không chừng vừa ở chung với nhau, khả năng phát giác ra cô không phải chính chủ tiểu nguyên chủ cực cao.
Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-chang-nam-phu-nay/970757/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.