Trước khi rời phòng, Hạ An Vi đã xử lý một chút. Hôm qua, hai người ăn số món kia không nhiều, thoáng qua sẽ khó mà biết được.
Chỉ có, nếu thành công trong việc của mình lại dựa vào người khác, cô thật không an tâm. Huống hồ, người khác này lại rất không bình thường như vậy.
Vừa xuống bên dưới đã gặp Lam Tĩnh ngồi bên bàn ăn.
“ A! Chào buổi sáng, Tiểu Vi. Tối qua con ngủ ngon không?”
Hạ An Vi chột dạ, miễn cưỡng nở nở nụ cười chào hỏi.
“ À, dạ. Không bị lạ chỗ ạ.”
“ Vậy là tốt.”
Người gúp việc dọn dẹp phòng tiến lại nói gì đó với Lam Tĩnh, vẻ mặt bà có chút thay đổi.
Lát sau, Lục Ngôn tiến xuống ngồi cạnh cô. Lam Tĩnh vẫn không bỏ cuộc.
“ Ngôn, tối qua con ngủ ngon chứ?”
Cậu ngốc tay đang cầm nĩa, nhẹ nhàng ngước đầu. Cậu mỉm cười nhìn Lam Tĩnh.
“ Dạ, có a!”
Tim Hạ An Vi thịch thịch- đập. Cậu ta không tới nổi không dùng được!
Lam Tĩnh vẻ không vui hiện rõ trên gương mặt.
Dùng xong bữa sáng, Lam phu nhân ngỏ ý muốn đi mua sắm cùng Hạ An Vi. Cô không có lý do để từ chối. Hai người sau đó liền tới trung tâm mua sắm. Nhưng vừa chọn được cửa hàng ưng ý, Lam Tĩnh lại có cuộc gọi công việc. Bà hào phóng đưa cho cô chiếc Black card rồi rời đi. Cô đứng bên ngoài một hồi rồi đi vào cửa hàng.
Mắt quét một vòng lớn, nhìn qua hàng loạt mẫu mã áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-cau-ngoc/2908011/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.