Lục Ngôn nhẹ giọng, cảm giác tội lỗi đáp lời Hạ An Vi.
“ Ngôn Ngôn, chỉ muốn ôm chị.”
Rồi, cậu lại ôm lấy gấu bông che đi nửa mặt, chỉ để ra đúng cặp mắt đang dò xét thái độ của cô.
Không ngồi dậy nổi nữa. Từng sự chuyển động hiện tại đều chỉ khiến cô cảm thấy thốn đến từng lỗ chân lông trên người. Vết đỏ sau miếng vải băng trắng đã lên tiếng inh ỏi kêu la, đem sức ra hành hạ chủ nhân mình.
Dỗ dành không được, phản kháng không xong, cô chỉ có thể nằm yên mặc cho nó làm loạn. Cảm giác cứ như đang bị xâu xé ra, đau đến nhói ruột.
Dù nói đã nhiều năm đắm mình vào nhiệm vụ, nhưng cô đều không dám để bản thân bị thương. Bởi, cô gái nhỏ này bề ngoài cứng rắn nhưng lại tột cùng sợ hãi cơn đau.
Mà, toàn bộ biểu hiện này của cô đều đã thu vào tầm mắt Lục Ngôn. Cậu có chút không kiềm được lòng, nôn nóng muốn kéo lấy cô gái trước mặt, ôm lấy cô nâng niu, dỗ dành. Từng cơn đau nhức đều muốn thay cô gánh chịu.
Lục Ngôn di chuyển sát đến cạnh, cánh tay lại choàng lấy vòng eo nhỏ, nhẹ nhàng kéo cô vào trong lòng. Thả một khuôn giọng trầm, cậu nhỏ nhẹ cất tiếng.
“ Xin lỗi chị vợ. Ngôn Ngôn không cố ý làm chị đau đâu. Xin lỗi, xin lỗi.”
Những từ xin lỗi phía sau dù chỉ lí rí những vẫn có thể nghe thấy.
Hạ An Vi dùng tay kia đánh vào nam nhân. Phía tay bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-cau-ngoc/2907987/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.