Là thật lòng muốn giúp hay bị hắn phát hiện rồi?
Có chút dè dặt, Hạ An Vi cẩn trọng nói lời từ chối rồi chuồn đi.
Người kia đưa mắt theo bóng người nhỏ dần, đến khi xa tít không còn nhìn rõ, nam nhân trước cửa mới quay vào.
Bên trong căn phòng đó, Lục Ngôn đang nằm trên sofa. Úp lên gương mặt cậu là một quyển sách với chiếc bìa tối màu. Hơi thở đều đặn ra ra vào vào.
Người kia đến gần bên Lục Ngôn. Nhặt lấy quyển sách qua loa lật sang một trang. Không nhanh không chậm cất tiếng.
“ Biết cách trêu chọc ong bướm rồi sao? Người còn đuổi đến đây. ”
Lục Ngôn mắt vẫn nhắm chặt, cả người an tĩnh không động đậy.
“ Không dám trêu ong.”
Ngưng một hồi, cậu lại cố tình kéo dài giọng nói.
“ Chỉ thích bướm a."
...----------------...
Hạ An Vi chạy đi, bối rối nhớ lại chuyện bản thân đã làm. Tự thuyết phục bản thân chỉ đang làm việc, trong lòng mới thả lỏng được một chút.
Quay lại chỗ bar, cô liền kéo Cẩn Nhu về.
Hôm nay vẫn còn sớm, Cẩn Nhu luyến tiếc bày biện lý do muốn ở lại. Nhưng nhìn Hạ An Vi một mực kiên quyết, cô nàng đành oán trách rời đi.
Vừa về tới chung cư, Hạ An Vi đã bỏ Cẩn Nhu ngoài cửa mà lao thẳng vào phòng mình. Mở tủ quần áo cạnh giường, cô chọn lấy một bộ đồ ngủ trắng đơn giản rồi tiến vào phòng tắm...
Mặc kệ dòng nước đang xối xả vào người, trên gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-cau-ngoc/2907979/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.