Edit: Channh
* * *
Cả phòng náo nhiệt toàn là màu đỏ rực rỡ.Lụa đỏ, nến đỏ, giấy dán đỏ.
Trong không khí thoang thoảng mùi thơm của huân hương mà nàng không biết tên. Tân nương mặc đồ cưới ngồi trên giường, đôi tay ngay ngắn đặt trên đầu gối, lộ ra làn da trắng trẻo mịn màng.
Bỗng nhiên, thân hình tân nương hơi giật giật, vậy mà lại đem khăn voan trên đầu kéo xuống.Tân nương không được phép tự kéo khăn voan của mình xuống, chỉ có tân lang cầm ngọc như ý lấy ra được thôi, mà vị tân nương này dường như không hiểu quy củ này lắm.
Động tác kéo khăn voan không quá nhanh cũng không quá chậm, trong một khoảnh khắc lộ ra một gương mặt kiều diễm, đôi mắt mang theo sự đánh giá nhìn xung quanh căn phòng.Trong phòng không có người thứ hai, tất cả cách bày biện, dụng cụ, bàn ghế, bình phong, lư hương.. đều thể hiện sự giàu có, quý tộc.
Nàng cúi đầu nhìn bàn tay của mình. Đây là đôi bàn tay được chăm sóc tỉ mỉ, trên mu bàn tay hay trong lòng bàn tay đều không có một vết chai, vết xước nào, mỏng manh yếu đuối giống như không thể nhấc nổi một bình trà.
Đôi tay này thon dài trắng trẻo, nào đâu giống với đôi bàn tay thô ráp tràn ngập vết thương của nàng chứ.Đây thực sự không phản bàn tay của nàng.
Rất nhanh sau đó, trong đầu nàng hiện lên vô số ký ức khiến cho Vu Hàn Chu nhận ra rằng, nàng xuyên không rồi, thân thể này cũng không phải của nàng.
Nàng xuyên vào cuốn tiểu thuyết nàng vừa đọc lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-ca-ca-ma-om-cua-nam-chinh/1076966/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.