Khương Thiến xoắn chiếc khăn thêu trong tay, bất bình nói: "Mẫu thân, con chính là uất ức, tại sao bọn họ từng người một dựa vào danh nghĩa dòng chính mà không coi con ra gì! Rõ ràng phụ thân bây giờ mới là người có tiền đồ nhất trong Khương gia."
Chu thị hít sâu một hơi: "Cho nên con mới chạy đến phòng lão thái thái làm ầm ĩ?"
"Ai bảo lão bà c.h.ế.t tiệt đó nằm liệt giường không động đậy được mà vẫn ra vẻ khinh người? Con tức giận quá mới đá vào cái bàn thấp cạnh giường, nào ngờ lư hương vừa chạm vào đã đổ lại còn bén lửa. Hơn nữa con cũng không ngờ đám hạ nhân sau đó lại không vào dọn dẹp, chẳng lẽ bảo con đi đụng vào đống tro bẩn thỉu đó sao..."
Chu thị nghe vậy giật mình, vội vàng thẳng người dậy hỏi: "Con nói con làm đổ lư hương?"
Khương Thiến bị phản ứng này làm cho khó hiểu, nhưng vẫn gật đầu, ánh mắt lộ vẻ căng thẳng, nắm chặt cánh tay Chu thị nhỏ giọng nói: "Mẫu thân, phải làm sao bây giờ?"
Chu thị nhìn đứa con gái luôn gây chuyện thị phi này, thái dương giật giật.
Đúng là con cái đều là nợ.
Suy nghĩ một lát, Chu thị nhớ ra điều gì đó, ánh mắt lóe lên, hỏi: "Con có nhớ lúc đó nha hoàn nào đang trực ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-bieu-ca-thanh-lanh/3724961/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.