Giọng nói của Bùi Giác truyền đến từ trên đỉnh đầu, "Không có gì, chỉ là thấy con đường đá này cũ rồi, nên thay cái mới."
Sao tự nhiên lại nhắc đến con đường đá này?
Giang Tự nghe vậy không hiểu, cúi đầu nhìn những viên đá cuội nằm rải rác dưới chân.
Tương Hà nói: "Cô gia nói đùa rồi, đây là con đường mà Đại tiểu thư nhà chúng tôi mới cho lát năm ngoái, còn mới lắm ạ."
Bùi Giác nghe vậy, khẽ nhíu mày, cúi đầu nhìn thiếu nữ dường như đã quen với sự xóc nảy khó chịu trên xe lăn, ánh mắt sâu hơn, cuối cùng không nói gì thêm, chỉ nói: "Đi thôi."
Tương Hà nghe vậy liền quay người tiếp tục dẫn đường, nhưng trong lòng lại âm thầm đảo mắt.
Vị Tân cô gia này đúng là rảnh rỗi sinh nông nổi!
Con đường này không phải rất tốt sao? Vừa đẹp mắt lại độc đáo, cùng lắm là hơi khó đi một chút, nhưng thì đã sao? Hắn ta lại không sống ở Giang phủ, còn quản nhiều chuyện như vậy!
…
Đến khi sắp đến Vãn Hương Đường, Tương Hà lại bảo một tiểu nha hoàn khác dẫn Bùi Giác đến thư phòng của Giang lão gia.
"Phu nhân nói có vài lời riêng tư muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-bieu-ca-thanh-lanh/3724910/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.