Tá Mặc hình như còn muốn nói gì nữa, nhưng đột nhiên bị người đuổi theo từ trong sân ra sau lưng giáng cho một cái tát trời giáng, rồi lại bị một cước đá quỳ xuống đất, ôm đầu vẻ mặt đau đớn, nhất thời không đứng dậy được.
Dương Tư bị màn kịch bất ngờ này làm cho giật mình, đưa tay muốn đỡ nhưng lại quên mình đang ngồi trên xe lăn.
Hồng Duệ thấy vậy vội vàng đi đỡ Tá Mặc dậy, không ngờ lại bị đẩy ra, nhất thời có chút bực bội, quay đầu nói với người vừa đuổi theo: "Sao lại đánh người ta như vậy?"
Người đến mặt mày lúng túng, cúi đầu khom lưng với Dương Tư: "Là do tiểu nhân quản lý không nghiêm, làm kinh động đến chủ tử, tiểu nhân ở đây tạ lỗi với người."
Dương Tư cau mày nhìn sang.
Người đuổi theo ăn mặc còn coi như tươm tất, một thân trường bào màu nâu, ăn vận giống như quản sự trong phủ, bên hông đeo một miếng ngọc bội chất lượng khá tốt.
Dương Tư không có hảo cảm với người vừa gặp mặt đã ra tay đánh người khác, cau mày hỏi: "Ngươi là?"
"Tiểu nhân là quản sự phụ trách quét dọn trong phủ, người gọi tiểu nhân là Triệu Đại là được." Quản sự Triệu cung kính nói.
"Không dám," Dương Tư thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-bieu-ca-thanh-lanh/3724893/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.