Bùi lão gia tức giận đến bật cười, nói liên tiếp ba chữ "tốt", sau đó ra lệnh cho mấy bà tử thô kệch đưa Lục thị đến tĩnh viện bên cạnh từ đường, nếu không có việc gì quan trọng thì không được bước ra khỏi cửa, bắt buộc phải tĩnh tâm sám hối.
Lục thị dường như cam chịu số phận, không hề phản kháng mà mặc cho mấy bà tử hành động, chỉ là trước khi đi, ánh mắt nhìn Giang Tự vô cùng lạnh lẽo.
"Giang chất nữ, là bá phụ ta quản lý gia đình không nghiêm, là Bùi gia chúng ta có lỗi với con! Để con phải chịu uất ức này!"
Bùi lão gia hít sâu một hơi, quay người lại, giọng nói đầy áy náy: "Nguyên nhân và kết quả của chuyện này ta đã viết thư giải thích rõ ràng với mẫu thân con, sau này nhất định sẽ đích thân đến cửa tạ lỗi."
Ông ta dừng một chút, rồi nói tiếp: "Tuy rằng để Trường nhi thay Cẩn nhi nghênh đón con là kế sách tạm thời, nhưng hôn nhân đại sự không phải trò đùa. Thứ nhất là vì thanh danh của hai nhà, thứ hai, con là đứa trẻ ngoan, bá phụ nhìn con lớn lên từ nhỏ, cũng thật lòng muốn con làm con dâu Bùi gia ta."
"Nếu chất nữ không chê, Trường nhi của ta sau này..."
Chàng trai trẻ đứng bên cạnh đột nhiên lên tiếng: "Phụ thân."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-bieu-ca-thanh-lanh/3724888/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.