🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mùa xuân vạn vật sống lại, ngay cả hài tử cũng trưởng nhanh chóng.

Người xưa nói, 23 tuổi là tuổi hết phát triển, Triệu Hi Hằng cảm giác mình hình như cao lên cả một tấc, mặc dù cách cái chiều cao mơ ước của nàng hơi xa, nhưng như vậy cũng rất thỏa mãn rồi.

Chi Chi dùng chuỷ thuỷ khắc lên trên cây Quế ở nhà mới một đường lại một đường, ghi lại chiều cao của mình, mỗi sáng sớm tỉnh lại, chuyện thứ nhất chính là nhìn xem hôm nay mình có cao hơn so với ngày hôm qua hay không.

Triệu Hi Hằng âm thầm cười con bé, sao có thể sử dụng cái cây còn sống là ghi lại chiều cao của mình chứ? Nhưng nàng xấu bụng không nói cho con bé biết.

Đêm qua một hồi mưa xuân đổ xuống, cây quế trong một đêm liền tươi tốt hẳn lên, như là đột nhiên phủ thêm một lớp áo xanh biết.

Chi Chi ngay cả đầu cũng không thèm chải, vui vẻ chạy ra, đứng dưới tàng cây ước lượng chiều cao của mình.

Con bé vừa ưỡn người dựa vào thân cây, cái mặt như bánh bao nhỏ liền nhăn lại, cảm giác mình có thể là đo sai rồi, lại động thủ đo đo tiếp.

Không sai mà, hiện tại nó còn không đứng tới cái đường ngày hôm qua nó khắc kia.

"A nương! Con lùn rồi!" Con bé nhanh chóng lớn tiếng kêu lên.

Nó thật chưa từng nghe nói qua, có ai lớn lên rồi sau lại lùn trở lại!

Triệu Đồ Lâm mỗi ngày ăn cơm thật ngon, ngủ cũng thật ngon, chờ bản thân cao lên nhiều một chút, đợi Vệ Lễ trở về

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-benh-kieu-ta-song-doi-ca-man/1691232/chuong-137.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Gả Cho Bệnh Kiều, Ta Sống Đời Cá Mặn
Chương 137
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.