Không ngờ tiểu phu nhân lại đột nhiên hôn mình, Uyên Quyết khom lưng, trong đôi mắt hẹp dài hiện lên một tia kinh ngạc.
Hắn sững sờ duy trì tư thế đó, trong lòng ôm lấy miếng da trắng, mặc cho Nguyễn Thu Thu khẽ cắn môi hắn một cái, khuôn mặt tuấn tú lại càng ngày càng đỏ.
Nguyễn Thu Thu hôn hắn, mở mắt ra, phát hiện chàng sói nào đó lớn tướng như vậy, lại yên tĩnh ngoan ngoãn tùy ý để nàng bắt nạt, đuôi mắt đỏ bừng, lông mi mảnh khảnh khẽ rung động, thoạt nhìn vô cùng mê người.
Nguyễn Thu Thu vốn muốn hôn một chút thôi, lại có chút luyến tiếc không nỡ buông tay.
Nhưng còn chưa đợi nàng lại bắt nạt sói lần nữa, đã bị con sói đảo khách thành chủ, khẽ hôn tới.
Hô hấp lại một lần nữa bị cướp đi, hai tay Nguyễn Thu Thu vốn ôm Uyên Quyết trượt xuống, mềm nhũn đặt lên vai hắn.
“Phu nhân rất thích tấm da này sao?” Sau khi kết thúc nụ hôn sâu, con sói nào đó đỏ mặt dán gần tai Nguyễn Thu Thu, khàn giọng hỏi.
Tai Nguyễn Thu Thu ngứa ngáy, trở nên đỏ hơn trước, chân nàng hơi mềm ra, bay bổng đứng trên mặt đất, ngay cả nói cũng không nói nên lời.
Nhưng chàng sói nào đó lúc bình thường được hôn xong là sẽ ngoan ngoãn lại, lúc này lại có chút bất thường, hắn không cho tiểu thê tử bất kỳ cơ hội nào lui về phía sau, không biết khi nào trên người nàng xuất hiện cái đuôi to chậm rãi cọ xát vào đuôi âm dài, “Hửm?”
“Sao phu nhân không nói gì?”
Nguyễn Thu Thu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-benh-kieu-ac-lang-xung-hi/1717675/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.