Cuối cùng Đàm Tích vẫn không đi theo Chu Chi ngắm người đàn ông siêu đẹp trai và chuẩn man kia, bởi vì buổi chiều cô ăn cơm rồi nên không thấy đói, bèn nằm trong phòng nghỉ ngơi. 
Hơn nữa Đàm Tích cảm thấy bạn trai của mình còn đẹp trai hơn ngôi sao nữa, mắt thẩm mỹ cũng cao hơn, trai đẹp trong miệng người khác lại khiến cô cảm thấy không đẹp. 
Thêm vào đó bản thân cô không quan tâm đến gương mặt đẹp hay những thứ khác, có đẹp trai hơn cô cũng chẳng quan tâm. 
Buổi tối Đàm Tích tùy tiện ăn một cái bánh bao, uống một ly trà sữa rồi lập tức lên giường nằm nghỉ, từ lúc Chu Chi quay về vẫn không ngừng than thở: “Rất nhiều người mai mối cho anh ấy. Thật sự rất đẹp trai. Chỉ là dáng vẻ nhìn chăm chú vào điện thoại kia khiến tôi không dám đến gần…” 
Sau đó tiếp tục than thở thêm mấy câu, nhưng khi ấy Đàm Tích đang đeo tai nghe, cô cũng không nghe thấy. 
Đến tận bây giờ Hoắc Kỳ vẫn chưa gửi cho cô tin nhắn nào. 
Anh bạn trai này cũng quá không được rồi. 
Anh không nhắn tin cho cô thì cũng không ngăn được Đàm Tích nhớ anh, Đàm Tích không chịu được nữa, cuối cùng cô mở điện thoại ra, gửi cho Hoắc Kỳ một tin nhắn. 
Đàm Tích: 【Tối nay em nhớ anh.】 
Là một dòng tin nhắn thẳng thắn biểu đạt ra điều cô suy nghĩ trong lòng. 
Hoắc Kỳ lập tức gọi điện thoại lại, không biết tại sao bỗng nhiên tim Đàm Tích đập rất nhanh, giống như thiếu nữ đang trong thời kỳ yêu đương cuồng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-bac-si-hoac/933224/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.