🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đàm Tích hơi có chứng áp đặt, tuy rất không muốn trả lời tin nhắn của Ôn Uyển, nhưng nếu không trả lời thật thì trong lòng cô như bị một cái gai đâm vào.

Cô miễn cưỡng viết mấy chữ.

[Trải nghiệm cũng không tệ.]

[Những cái khác cậu không cần hỏi nữa, bởi vì...

Ôn Uyển: (?)

Ôn Uyển:

[Bởi vì bác sĩ Hoắc không cho cậu nói?]

Đàm Tích đánh chữ: (Bởi vì tớ ngại.)

Ôn Uyển: (...)

Đúng lúc này, tiếng động trong phòng bếp cũng dừng lại, chắc hẳn Hoắc Kỳ đã nấu xong, Đàm Tích không muốn anh nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của mình, ban đêm có như thế nào thì cũng qua rồi, bây giờ là ban ngày, cô có hơi lúng túng.

Cô trở mình bò dậy, rửa qua mặt một cái, cũng không trang điểm.

Bữa cơm này xem như bữa sáng gộp bữa trưa, Hoắc Kỳ làm bốn món, vừa nấu cơm vừa nấu cả cháo, vô cùng thịnh soạn, Đàm Tích và Ôn Uyển ở nhà cũng chưa từng ăn ngon như vậy.

“Hoắc Kỳ, tay nghề của anh khá thật đấy!” Đàm Tích ăn mấy miếng đã khen ngợitừ tận đáy lòng.

Thiết nghĩ ăn chưa nổi mấy bữa mặt cô sẽ tròn lên mất.

Hoắc Kỳ cười thích thú: “Ở phương diện khác tay nghề của anh còn tốt hơn.”

Suýt chút nữa Đàm Tích đã phun hết nước canh vừa uống.

“Vừa mới sống chung, bản tính của anh bộc lộ nhanh quá rồi thì phải.”

Hoắc Kỳ lại không để bụng, anh gắp một đũa thức ăn, động tác rất nhã nhặn:

“Nếu không sao có câu nói 'Bản tính đàn ông'?”

“Thôi, anh tự nói một mình đi, em ăn cơm...” Đàm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-bac-si-hoac/933222/chuong-44-45.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.