Sau khi cúp điện thoại, Hoắc Kỳ lạnh lùng nói: “Anh, anh không cần nói cho cô ta biết cũng không cần để cô ta tới đây, em không sao.” 
Hoắc Lợi Kiệt đương nhiên hiểu được ý tứ của Hoắc Kỳ: “Sao lại thế, em vẫn còn ý định quay lại với bạn gái cũ sao? Anh đã nói từ sớm rồi, cô gái đó không hợp với em đâu. Xuất phát từ lễ nghĩa thì Tưởng Thư Nhã nhất định phải đến, người ta đi bằng máy bay đến đây thăm em… ” 
Còn chưa kịp nói xong, Hoắc Kỳ đã lạnh lùng phản bác: “Xuất phát từ lễ nghĩa nào chứ? Em với cô ta không thân cũng không quen.” 
Cho dù anh không có bạn gái thì cũng không muốn nhìn thấy Tưởng Thư Nhã, cô ta trong trí nhớ của anh là một đại tiểu thư được nuông chiều chỉ thích khóc lóc la lối om sòm, ấn tượng của Hoắc Kỳ về cô ta đơn giản chỉ có như vậy, thậm chí còn không nhớ rõ những lần gặp mặt cô ta. 
“Hai bên gia đình chúng ta cũng được coi là có quen biết.” Hoắc Lợi Kiệt thấp giọng thở dài. 
“Em không hiểu.” Hoắc Kỳ nhướng mày, “Anh phí tâm phí sức cho hôn nhân của em như vậy để làm gì?” 
Nếu Hoắc Lợi Kiệt đã có tính toán thì sao không dùng chính cuộc hôn nhân của mình để làm trao đổi. 
Hoắc Lợi Kiệt đối với anh cũng không phải là không có tình cảm anh em, điều này trong lòng Hoắc Kỳ hiểu rõ, đơn giản là vì Thiệu Nhiên mà thôi. 
Nhưng anh ta thật ích kỷ biết bao. 
Quả nhiên vẻ mặt của Hoắc Lợi Kiệt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-bac-si-hoac/933215/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.