Vào lúc này ai lại tới đây? Liệu có phải là đồng bọn của Thẩm Huệ Như không? 
Sau lưng Đàm Tích toát mồ hôi lạnh, cô vô thức nhìn xung quanh, cố gắng tìm chỗ trốn, nhưng phát hiện căn phòng này tuy rộng rãi nhưng không có chỗ nào để cô có thể trốn được, cuối cùng cô chỉ có thể ngồi xổm xuống. 
Tấm thân tàn tạ này thật sự chống đối cô đến cùng. 
Cô lấy điện thoại ra rồi bấm nhanh vài phím. 
Vài giây sau người đàn ông đã bước vào. 
Cô lặng lẽ cất điện thoại vào túi quần. 
Mặc dù vừa rồi Đàm Tích đã tắt đèn flash, nhưng ngay khi người đó mở cửa ra, ánh sáng từ hành lang hắt vào, người đó đang đứng ngược sáng, dáng người rất cao, Đàm Tích không nhìn rõ dáng vẻ của anh ta, nhưng cô mơ hồ cảm thấy người đàn ông này trông rất quen. 
Theo động tác từng bước từng bước anh ta đi vào, Đàm Tích mới nhìn rõ hoá ra là Hàn Hâm Đông. 
Quả thực như Chu Lâm Lâm nói, Thẩm Huệ Như và Hàn Hâm Đông kết hợp với nhau thật không phải là chuyện tốt. 
“Sao cô vẫn có thể tỉnh táo được hay vậy?” Hàn Hâm Đông bước nhanh vào, “Cô đã làm gì Như Như rồi?” 
Đàm Tích cười nhạo: “Tôi có thể làm gì cô ta chứ, là cô ta làm gì tôi mới đúng.” 
“Cô ta chẳng qua chỉ là uống đồ uống đã cho thêm nguyên liệu chuẩn bị sẵn cho tôi mà thôi.” 
Thẩm Huệ Như nằm xiêu vẹo trên sô pha ngủ mê mệt, không hề hay biết mọi thứ đang phát sinh. 
Đàm Tích rất cẩn thận, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-bac-si-hoac/933202/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.