“Tôi đúng thật mang thai, nhưng đứa con này không phải của anh.”
Kiều Nhan bởi vì muốn thoát khỏi tên tra nam đầu heo này dây dưa thêm nữa, dứt khoát thừa nhận sự thật này.
Nhưng Triệu Cảnh Hàn bị cảm giác được làm ba khiến đầu óc hôn mê, không tin chính là không tin, còn bởi vậy mà quyết đoán hiểu lầm.
“Kiều Nhan, em không cần phải như vậy khiến chính mình ủy khuất.” Triệu Cảnh Hàn vẻ mặt áy náy nói.
Anh cho rằng Kiều Nhan là vì anh mà ẩn nhẫn, mới trái lương tâm lừa dối nói đứa con không phải của anh, vì thế dưới đáy lòng xuất hiện một chút cảm động.
Lại nói, đứa con này có phải của anh hay không, anh còn không biết sao, từ đầu tới cuối, cô cũng chỉ kết giao với anh, đoán chừng tay của người đàn ông khác còn chưa nắm lấy, vậy làm sao có thể mang thai đứa con của người khác.
Có chuyện đêm đó, Triệu Cảnh Hàn vô cùng khẳng định đứa con này là của anh, chính là lúc đó đã bắt đầu gieo mầm.
Kiều Nhan đỡ trán, quay đầu trợn mắt, không còn lời gì để nói.
Cô đã nói thật, so với trân châu còn thật hơn, tra nam đầu heo tại sao lại nghe không hiểu tiếng người, thế nào cũng phải tự mình sống trong thế giới anh ta giả tưởng? Nếu đánh không được mắng không xong, nói thật cũng không tin, vậy cô cũng chỉ có thể uy hiếp anh ta nói đạo lý một chút.
“Triệu Cảnh Hàn, anh biết không?” Kiều Nhan nổi lên một chút tâm tình, lúc ngẩng đầu lên ánh mắt đã hồng hồng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-baba-cua-ban-trai-cu/4466782/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.