Nhắc tới vòng cổ kim cương, Hứa Nhã Nhã sắc mặt thay đổi, rõ ràng cô không hề nguyện ý trả lại. Cái vòng cổ kia giá trị xa xỉ, lúc trước cô còn chụp giá tiền của nó lên tới 50 vạn, Kiều Nhan mở miệng liền muốn đòi lại thứ này, Hứa Nhã Nhã làm gì cam tâm tình nguyện buông tay.
“Cô vừa nói 50 vạn, cộng thêm cái này vốn dĩ nên nằm trong tay tôi, dùng ít đồ vật này đổi lấy việc tôi rút lại đơn kiện cùng cam đoan về sau rời xa Triệu Cảnh Hàn, không quá đáng chứ.” Kiều Nhan lấy ngón tay cuốn lọn tóc, vẻ mặt quyến rũ nói.
Hứa Nhã Nhã cắn răng, quả thật không quá đáng!
Trải qua chuyện lần này, cô vốn chỉ muốn đem người phụ nữ này cùng Cảnh Hàn tách ra hai thế giới, hiện tại nhìn thấy đối phương như vậy, vạn phần câu dẫn mị hoặc người khác, cô làm sao yên tâm để cô ta lưu lại bên người Cảnh Hàn được!
Không phải chỉ là một cái vòng cổ thôi sao, có thể đem nhân tố nguy cơ nhổ sạch, không quá đáng!
Hứa Nhã Nhã trong lòng tự thuyết phục chính mình, tháo xuống vòng cổ đưa cho Kiều Nhan, vẻ mặt bố thí rồi ép Kiều Nhan ký tên.
Kiều Nhan cầm lấy bút, nhướn mày nhắc nhở, “Còn có 50 vạn đâu.” Không thể nói suông nha em gái.
Rốt cuộc Hứa Nhã Nhã cũng không giữ được khuôn mặt ngây thơ vô tội, âm thầm hung hăng trừng mắt nhìn cô một chút, lại bị Kiều Nhan cười híp mắt bắt quả tang.
50 vạn chưa chuyển, Kiều Nhan sẽ không ký tên, suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-baba-cua-ban-trai-cu/4466768/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.