Sau khi Hứa Nhã Nhã xuống lầu, không nhìn thấy bóng dáng người cô đang mong chờ mà chỉ có một đám đại tiểu thư đứng trước đại sảnh nhìn qua đã thấy không có gì tốt.
Đối mặt với đám người này, Hứa Nhã Nhã không yên tâm, cô từng chịu quá nhiều thương tổn, đôi chân có chút run rẩy sợ hãi.
Lúc này lại không có ai ở một bên làm hộ hoa sứ giả, cô một mình chống lại một đám tiểu thư không dễ chọc này, tuyệt đối sẽ không chiếm được lợi thế.
Nghĩ như thế, Hứa Nhã Nhã trong lòng sợ hãi.
Nhưng bởi vì mọi người đang vây xem nên cô không được phép lùi bước, không chỉ riêng vấn đề mặt mũi, mấu chốt ở trong đám người đứng xem còn có rất nhiều đồng nghiệp hoặc cấp dưới của cô, nếu lần này không đánh mà chạy, làm sao cô còn uy tín ở công ty nữa, công việc này còn muốn hay không?
Dưới phần đông ánh mắt xung quanh, Hứa Nhã Nhã chỉ có thể kiên trì đứng đó, vẻ mặt cao ngạo khinh miệt nhìn Vương Tĩnh.
“Vương tiểu thư, là, là các cô tìm tôi?”
Vương Tĩnh đạp lên giày cao gót, nhìn từ trêи xuống dưới người đứng đối diện quan sát một phen, “Cũng không biết Triệu Cảnh Hàn mắt có vấn đề gì, rõ ràng hai người cũng không giống nhau, thế mà còn xem người ta là thế thân của cô, chỉ sợ là đại não có bệnh!”
Hứa Nhã Nhã ánh mắt run rẩy, hiểu rõ ý tứ trong lời nói của cô ta, chỉ là cô không có tâm trạng so đo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-ba-cua-ban-trai-cu/2285161/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.