Chương trước
Chương sau
Edit: Min

Nằm trong bóng tối 7 ngày, Quý Lam Xuyên hoàn toàn bỏ qua kỳ thi cuối kỳ, cũng may Tần Chinh làm việc thỏa đáng, sớm đã thay cậu làm xong thủ tục thi lại vào học kỳ sau.

Bệnh nặng mới khỏi, Quý Lam Xuyên bị đối phương nhốt ở nhà không cho ra ngoài, nhất thời cũng không quan tâm đến văn phòng ủy thác. Nhưng gần đây thanh danh của cậu dần vang dội, cho dù là tạm thời đóng cửa, cũng có rất nhiều người để lại tin nhắn cầu cậu hỗ trợ trong tin nhắn riêng của Weibo.

Thấy người này thân thể không khỏe còn nhớ thương muốn chạy ra ngoài, Tần tam gia lúc này đã bình phục sức khỏe liền đóng cửa lại, hảo hảo "Giáo dục" đối phương một phen cái gì gọi là phu cương.

Trước khi hoàn toàn ở cùng Tần Chinh, Quý Lam Xuyên chưa bao giờ nghĩ tới đối phương sẽ lăn lộn chuyện trên giường như vậy. Nếu không phải còn có kỹ năng vũ đạo của nguyên chủ, sớm muộn gì cậu cũng bị nam nhân đè chết.

Vì vậy, ngày hôm sau tỉnh lại không thấy Tần Chính, thiếu niên eo đau lưng mỏi căm giận mà lẩm bẩm một câu "Đại móng heo".

Mặt trời buổi sáng mùa đông không ấm lắm, Quý Lam Xuyên quấn áo ngủ thật dày xuống giường rửa mặt, liên tiếp thử vài chiếc áo len cổ cao mới miễn cưỡng che đi vết hôn trên cổ.

Tần tam gia mặt ngoài lãnh đạm cấm dục, làm "Chính sự" lại thực sự có vài phần thú tính, nhất là mắt cá chân mảnh khảnh được hắn yêu thích, mỗi lần đều bị hắn mút ra một mảnh diễm lệ.

Buổi sáng ở Tần trạch đặc biệt yên tĩnh, Quý Lam Xuyên đi dép lê chuẩn bị xuống lầu, lại lơ đãng nhìn thấy một chút ánh đèn từ trong thư phòng lộ ra, tò mò mà đẩy cửa phòng khép hờ, thiếu niên đáng yêu thò đầu nhỏ vào: "Tam gia?"

Nam nhân ngồi ngay ngắn trong thư phòng quả nhiên là Tần Chinh, trước mặt hắn là một chiếc máy tính, bên cạnh đặt một ly cà phê không còn nhiều. Thấy thiếu niên ăn mặc chỉnh tề nhìn về phía mình, lông mày nhíu chặt của hắn chậm rãi buông ra: "Sao lại dậy sớm như vậy?"

"Không còn quá sớm nữa, ngài đang nuôi em như nuôi heo sao?" Thuận tay khép cửa phòng lại, Quý Lam Xuyên cảm thấy đối phương có chút kỳ quái, liền nhích lại gần bàn làm việc, "Như thế nào, là gặp phải phiền toái......" Chuyện gì sao?

Còn chưa nói xong ba chữ cuối cùng, Quý Lam Xuyên liếc nhìn màn hình máy tính liền tự giác mà ngậm miệng lại, bởi vì đập vào mắt cậu là nội dung 《Sách kế hoạch hôn lễ của Tần Chinh tiên sinh cùng Quý Lam Xuyên tiên sinh》.

"Cả đời tôi chưa từng viết một kế hoạch tương tự như vậy, có một số thông tin chỉ có thể tra cứu trên mạng." Thấy thiếu niên nhìn chằm chằm màn hình không nói gì, Tần Chinh chậm rãi giải thích với đối phương, "Nội dung còn chưa đầy đủ, cho nên tôi dự định đưa cho em xem sau."

Từ giây phút đeo nhẫn, Quý Lam Xuyên đã hạ quyết tâm cùng đối phương nắm tay nhau trải qua quãng đời còn lại, nhưng cậu thật không ngờ, Tần Chinh bận rộn công việc lại lặng lẽ làm nhiều như vậy.

So sánh giữa hai người, Quý Lam Xuyên chỉ cảm thấy mình quá mức vô tâm vô phế.

"Em tuổi còn nhỏ, những chuyện này đương nhiên phải do người lớn tuổi như tôi quan tâm." Nhìn ra thiếu niên có chút áy náy cùng không được tự nhiên, Tần Chinh kéo người ngồi lên đùi mình, "Em thích hay ghét cái gì, bất cứ lúc nào cũng có thể đến nói với tôi."

Bị đối phương ôn nhu dụ dỗ như thế, bả vai Quý Lam Xuyên không khỏi thả lỏng: "Không phải có công ty hôn lễ sao? Ngài như thế nào còn tự mình động thủ?"

"Cả đời chỉ có một lần như này, đương nhiên phải nghiêm túc lên kế hoạch mới được." Nhẹ nhàng đè lên gáy thiếu niên, Tần Chinh thân mật mà cùng đối phương trao đổi một nụ hôn buổi sáng muộn, "Vị bạc hà, hả?"

Kem đánh răng trong phòng tắm còn không phải là vị bạc hà sao!

Vô ý thức liếm liếm cánh môi, Quý Lam Xuyên sớm đã không còn câu nệ như lúc ban đầu, chỉ cần đối phương không quá giày vò, cậu liền rất thích cùng Tần Chinh dính ở một chỗ thân cận.

"Em cũng muốn làm cùng ngài." Đỡ lấy bả vai nam nhân, Quý Lam Xuyên nghiêng đầu nhìn về phía kế hoạch còn chưa hoàn thành trên máy tính, "Dù sao đây cũng là chuyện của hai người chúng ta."

Bàn tay to thuần thục mà xoa dịu xung quanh eo đau nhức của thiếu niên, Tần Chinh lông mày dài giãn ra: "Đều nghe em."

"Đúng rồi." Nhớ tới tối hôm qua mình làm bậy làm bạ, động tác trên tay Tần Chinh dừng lại, "Chỗ đó.........Còn đau không? Tối hôm qua em khóc quá trời, tôi chỉ đơn giản là bôi một chút......."

Stop stop stop!!!

Không đợi đối phương nói xong, Quý Lam Xuyên liền chịu không nổi mà giơ hai tay che miệng nam nhân lại. Cậu vẫn đánh giá thấp sự xấu hổ của mình, so với Tần Chinh, cậu quả thực thuần khiết đến không thể thuần khiết hơn.

"Có gì mà thẹn thùng?" Kéo hai tay thiếu niên ra, Tần Chinh nhẫn cười, banh mặt nói, "Không được giấu bệnh sợ thầy."

Nhìn thấy đối phương bưng lên dáng vẻ trưởng bối, Quý Lam Xuyên rũ mi mắt, hàm hồ nói: "Không có chuyện gì cả, thật đó."

Cậu cũng không phải là tiểu thụ cực phẩm có thiên phú dị bẩm trong tiểu thuyết, làm sao có thể sau khi ngủ một giấc liền hoàn toàn không có gì. Nhưng để cho chính miệng mình thừa nhận nơi đó vẫn đau, đối với Quý Lam Xuyên mà nói, vẫn là có chút phá liêm sỉ.

Liếc mắt một cái liền nhìn ra đối phương đang chột dạ, Tần Chinh buông người từ trên đùi xuống, sau đó lại đứng dậy đi khóa trái cửa thư phòng. Thậm chí, cậu còn thấy đối phương giơ tay kéo rèm cửa sổ. Thiếu niên hiểu lầm cái gì đó, liền cuống quít sửa miệng: "Không phải, em thật sự có chút không thoải mái, Tam gia, chúng ta cũng không thể ban ngày tuyên..."

Đối diện với đôi mắt khí thế bức người của nam nhân, thiếu niên yên lặng ngậm miệng, kịp thời nuốt lại chữ "Dâm" cuối cùng.

"Thật không biết trong cái đầu nhỏ này mỗi ngày đều suy nghĩ lung tung cái gì."

Chọc chọc cái trán trơn bóng của thiếu niên, Tần Chinh mặt bất đắc dĩ, nói: "Ngoan, để cho tôi xem một chút."

Nhìn xem? Đây là ở đâu? Nơi này chính là thư phòng, hiện tại chính là ban ngày!

Theo phản xạ có điều kiện mà túm chặt quần áo, đôi mắt phượng của Quý Lam Xuyên trợn tròn, cả người đỏ từ đầu đến ngón chân.

Nhưng mà, chỉ nói về vũ lực, thiếu niên khung xương mảnh khảnh, vô luận như thế nào cũng không đọ lại được với Tần tam gia tay dài chân dài. Tránh thoát không được mà bị người nào đó vô tình trấn áp.

Mười phút sau, Quý Lam Xuyên như con thỏ mà chạy ra khỏi thư phòng, triệt để biến thành một quả cà chua chín đỏ rực.

Mà ngày hôm đó, bữa sáng trên bàn ở Tần trạch, cũng đã lâu không gặp mà đổi thành cháo trắng nấu mềm mềm không thêm vị gì.

Người gặp chuyện vui thì tinh thần sảng khoái, nhân viên tổng bộ vừa trải qua "Phong ba đổi thái tử", cũng nhạy bén nhận thấy được tâm tình của Boss nhà mình thay đổi. Ví dụ như vị thư ký trưởng tinh mắt lại ở tiền tuyến bát quái, còn chú ý tới trên cổ tay Tần tổng lỡ đãng lộ ra sợi dây đỏ nhỏ.

Từ khi tiếp nhận chức vụ Tần gia đến nay, Tần tam gia vạn năm chính trang chưa bao giờ đeo bất kỳ trang sức nào trên người. Không nhìn thấy nhẫn lại nhìn thấy vòng đeo tay, vị thư ký trăm bề suy nghĩ mà không giải thích được, đành phải đem vấn đề này ném vào trong nhóm bát quái của công ty để thảo luận.

Nguyệt lão, nhân duyên, trừ tà... Các nhân viên hiếu kỳ mở rộng đầu óc, nhưng không ai có thể đoán được đây là sợi chỉ đỏ mà Quý Lam Xuyên dùng để đeo nhẫn. Phương Văn thấy ông chủ nhà mình vui vẻ, liền mở một con mắt nhắm một mắt với những tin đồn thiện ý này.

Nhưng trên đời này không có bức tường nào mà không lọt gió.

Không quá mấy ngày, một vị khách hàng của cậu đã đăng ảnh trên mạng, sau đó bị fan của Quý Lam Xuyên nhìn ra một chút manh mối.

Lúc còn làm nghề cũ, tốt xấu gì cũng là một streamer huyền học có chút danh tiếng, Quý Lam Xuyên cũng không sợ ảnh chụp của mình lưu truyền ra ngoài. Nhưng mà cậu lại quên rằng, trên ngón áp út của mình vẫn còn đeo chiếc nhẫn bạc đơn giản và trang nhã đó.

Dung nhan cực thịnh, thiếu niên vứt bỏ tất cả gánh nặng lại càng đẹp đến động lòng người. Cho dù là ảnh đời thường không qua filter thì cư dân mạng cũng khó tìm ra được khuyết điểm trên gương mặt đối phương.

Loại xinh đẹp này không mang theo bất cứ chút nữ tính nào, dù là đám anti-fan nhìn không quen Quý Lam Xuyên, cũng không cách nào từ phương diện bề ngoài mà công kích đối phương. Đã quen với sắc đẹp mê người của Quý Thiên Sư, chiếc nhẫn trên tay thiếu niên lập tức khiến cho mọi người chú ý.

Tần tổng cùng tiểu tình nhân nhà hắn ân ái ngọt ngào sớm đã không còn là chuyện gì mới mẻ. Nhưng trên ngón áp út mang theo nhẫn, điều này có nghĩa là hai người không còn là "Quan hệ tình nhân" mà bên ngoài phỏng đoán.

Tần tam gia có diện mạo anh tuấn cùng gia thế hiển hách, quanh năm đứng đầu bảng xếp hạng người độc thân hoàng kim của Z quốc. Vừa đẹp trai lại giàu có, tự nhiên Tam gia của chúng ta cũng có không ít fan muội lấy thân phận "fan bạn gái" cho mình. Khi fan Quý Lam Xuyên còn đang thắc mắc khi nào chính chủ nhà mình sẽ bạo phát hôn kỳ, các nàng chỉ có thể nắm lấy ngón tay trống rỗng của Tần Chinh nói chuyện.

Mà các nhân viên ở tổng bộ Tần thị lén thảo luận hồi lâu, cuối cùng cũng mơ hồ đoán được ý nghĩa của sợi dây đỏ trên cổ tay Boss.

Trí nhớ của cư dân mạng từ trước đến nay có hạn, "Gia chủ Tần gia sẽ thành hôn" rất nhanh đã đè nén nhiệt độ "Tần thị thay đổi người thừa kế". Bởi vì, hai nhân vật chính trong scandal đều là nam, hơn nữa còn kém nhau 15 tuổi. Không ít người đều suy đoán, Tần Chinh có thể đem gia nghiệp Tần thị để lại cho đối phương hay không.

Mơ màng hồ đồ mà ngốc tại nhà, trong căn hộ cao cấp rộng lớn cũng chỉ có một mình Tần Tử Hành. Sự nghiệp cùng tình yêu thất bại, Tần Tử Hành từ nhỏ chưa từng nếm qua nỗi khổ lớn gì, bộ dáng suy sụp, có chút ý tứ không gượng dậy nổi.

Bệnh tình Bạch Hải Vinh chuyển biến xấu, Bạch Thời Niên thu dọn hành lý xong, liền rời đi dứt khoát, ngay cả đầu cũng không quay lại. Nhìn thiếu niên xinh đẹp được vô số người hâm mộ chúc phúc trên điện thoại, hắn bỗng nhiên cảm thấy thế giới này hình như có chỗ nào đó không đúng.

Rõ ràng hắn mới là người thừa kế Tần gia, rõ ràng hắn mới là thiên chi kiêu tử được Thời Niên cùng Quý Lam đồng thời ái mộ...

Trong lòng dâng lên một cỗ không phục cực lớn, nhưng Tần Tử Hành đã mất hết con át chủ bài lại bất lực, chuyện đã đến nước này, dù không cam lòng cũng không thể giành được một bước ngoặt mới cho chính mình.

Có lẽ Thời Niên nhìn thấy điều này, cho nên mới không chút do dự mà rời đi.

Tự giễu mà cười một tiếng, Tần Tử Hành đặt điện thoại xuống suy nghĩ.

Không rảnh để ý tới vai chính công thụ sẽ nghĩ như thế nào về chiếc nhẫn, Quý Lam Xuyên đang bận rộn đọc bản thảo cho cuộc phỏng vấn tạp chí sắp tới. Không hài lòng với những lời nói ác ý trên mạng, Tần tam gia vung tay, liền quyết định nhét cho mọi người một bàn cẩu lương chính thức đầy đủ.

Vô tình để paparazzi tập trung vào vị trí nhà cũ Tần gia, địa điểm phỏng vấn được an bài ở phòng tiếp khách của công ty tạp chí. Nhìn nhân viên công tác bận rộn xung quanh, Quý Lam Xuyên phát giác Tần Chinh so với một số siêu sao Thiên Vương còn có sức hút hơn.

"Khẩn trương sao?" Thấy lông mi như cái quạt nhỏ của thiếu niên chớp tới nháy lui, Tần Chinh vươn tay nắm đầu ngón tay trắng nõn của đối phương, "Quá trình có tôi tự mình xử lý, sẽ không có quá nhiều vấn đề riêng tư."

Đã sớm biết tổng tài ba ba làm việc cẩn thận, Quý Lam Xuyên cười gật đầu, ý bảo mình không sợ chút nào. Nhưng mười phút sau khi cuộc phỏng vấn bắt đầu, cậu liền bắt đầu hoài nghi định nghĩa "Riêng tư" trong miệng Tần Chinh ——

Vị trí nụ hôn đầu tiên gì đó, có phải hơi quá mức rõ ràng không hả?!

➖➖➖➖➖
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.