Vốn kế hoạch hành trình của Lý Văn Đào là từ bến tàu, du thuyền sẽ đi xuống vùng biển dạo một vòng quanh vịnh, vừa vặn đủ chuyến đi trong một ngày. 
Nhưng bây giờ Triệu Cảnh Hàn lại thay đổi, kiên trì muốn quay về giữa đường, vì vậy mới đi được một nửa, du thuyền vừa tiến tới cửa biển thì quay đầu về đường cũ, làm người khác không khỏi mất hứng. 
Kiều Nhan một phần cảm thấy may mắn vì cô có thể nhanh chóng đi tới nhà nguyên chủ thu dọn đồ đạc, một phần lại thấy tiếc nuối vì cô không thể nhân cơ hội này thưởng thức một chút cảnh biển rực rỡ của nơi này. 
Lúc về du thuyền đẩy nhanh tốc độ, vì vậy thời gian trở về cũng ngắn hơn lúc khởi hành, rất nhanh du thuyền đã đưa đoàn người về bến. 
Sau khi lên bờ, trước tiên đám người Lý Văn Đào liên lạc người giữ xe chờ ở bên tàu. Vốn dĩ theo lý thuyết Kiều Nhan hẳn là phải ngồi trên xe Triệu Cảnh Hàn trở về, nhưng mà đối phương giống như du thuyền được gắn hoả tiễn trên mông vậy, lập tức lo lắng chui vào trong xe lái thẳng rời đi. 
Bộ dạng vội vàng kia chắc là phải đi tìm ai đó, nghe qua chuyện Kiều Nhan kể trong toilet mọi người càng hiểu rõ. 
Trong lòng Triệu Cảnh Hàn một lòng lo cho con yêu tinh quỷ nhỏ kia, cứ thoải mái mà rời đi như vậy. Chỉ là người bị bỏ rơi đằng sau, ngay cả một câu quan tâm cũng không thèm nói, vì vậy Kiều Nhan nhìn cũng có chút bi thảm. Cũng may cô không thèm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ga-cho-ba-cua-ban-trai-cu/128918/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.